Chương trước
Chương sau
Thấy La Phong xuất ra Hỏa Thần Nguyên Tinh cực mạnh, Thiên Trận Vương trong lòng tràn đầy kinh sợ, hối hận, không cam lòng. Rồi hắn lại phát hiện phía dưới La Phong đột ngột xuất hiện một lối ra không gian, còn La Phong vì quán tính nên lọt thẳng vào lối ra không gian đó, ly khai khối hư không này.
"Thoát nạn! " Thiên Trận Vương vẫn còn sợ hãi.
"Ta vận khí thật là không tệ. Lúc trước ra liên thủ với Si Mang Vương may mắn lắm mới khống chế được một phong Vương cực hạn, đã xem như vận khí rồi. Bây giờ "Dương" ngay giờ phút cuối cùng mà lại thanh tỉnh, rồi xuất ra Hỏa Thần Nguyên Tinh cực mạnh, ta đã sắp chết tới nơi, ai ngờ những lối ra không gian lúc thì tan vỡ, lúc thì xuất hiện đó, đột nhiên lại xuất hiện ngay phía dưới hắn, giúp cho ta lại sống sót!"
"Vận khí."
Thiên Trận Vương thầm kêu may mắn, sau đó thầm nói: " Chẳng lẽ, kỳ ngộ của ta cũng tăng lên?"
Tuy nói ám toán La Phong thất bại, làm La Phong biết được chân diện mục của mình, nhưng Thiên Trận Vương lại không hề lo lắng, cũng không hối hận. Dù sao so sánh với việc giữ được mạng, hơn một tên "Đao Hà Vương" cừu địch thì đã làm sao?
"Ta có hai đại nô lệ là phong Vương cực hạn, còn có Si Mang Vương thực lực rất tiếp cận với ta. Hơn nữa trong hỗn chiến hư không như thế này, ta bằng vào chiến lực trong tay, còn có thể đoạt được nhiều bảo vật hơn. Những khoản tiền khổng lồ đó có thể giúp thực lực ta một lần nữa tăng vọt! Thực lực như thế, ta còn sợ gì một Đao Hà Vương chứ?"
"Ừm!"
"Đã ám toán thất bại, bây giờ phe yêu tộc vẫn còn ba phong Vương cực hạn. Bên ta cũng còn có Khu Vũ Vương, Trọng Tiễn Vương phải đối phó. " Thiên Trận Vương lập tức đưa ra quyết định." Trước hết để cho phe yêu tộc liên hợp tiêu diệt Khu Vũ Vương, Trọng Tiễn Vương. Sau đó ta sẽ ám thủ, giải quyết luôn ba phong Vương cực hạn không bị ta khống chế.
Tận diệt, đó là kết quả lý tưởng nhất cho Thiên Trận Vương. Dù sao cũng tiêu diệt thêm được hai ba phong Vương cực hạn, thu hoạch quả là cao kinh người.
Nếu có thể tiếp tục khống chế linh hồn một tên nữa, thì hôm nay hắn quả là vận khí cực tốt.
- Chủ nhân!
Trọng Tiễn Vương tiếp tục bổ xuống dưới.
Oanh!
Lối ra không gian mà La Phong vừa bay ra lập tức sụp đổ.
- Chủ nhân!
Trọng Tiễn Vương cảm thấy lo lắng. Nhưng lại không điên cuồng sốt ruột lắm. Ít nhất chủ nhân hắn La Phong cũng không bị lọt vào khu nguy hiểm.
La Phong bị lực bàng bạc thần bí bao chặt, không hề có sức phản kháng, cứ như vậy bay thẳng vào lối ra không gian, trong đầu còn vang vọng tiếng kêu: " Hài tử, đến đây đi!"
Lối ra này lại không thể đến một không gian cấm khác, mà bay vào một cái thông đạo đủ mọi màu sắc.
- Rào rào…
Thông đạo rực rỡ.
La Phong bị lôi cuốn không ngừng phi hành, bốn phía không gian vặn vẹo, thấp thoáng còn có thể thấy ngoài thông đạo có rất nhiều viên Trấn Phong Tinh Thần khổng lồ, những luồng trụ ngút trời.
Ngoài không gian vặn vẹo đó thấp thoáng có rất nhiều khí tức bảo vật khổng lồ, chỉ là La Phong mắt thường căn bản thấy không rõ ràng.
- Trọng Tiễn, Trọng Tiễn.
La Phong bị lôi cuốn vội dùng ý thức liên lạc với Trọng Tiễn Vương.
Nô lệ linh hồn và chủ nhân có linh hồn liên lạc.
Chỉ cần nếu khoảng cách không quá xa, vẫn có thể thông qua linh hồn cảm ứng với nhau, rồi tiến hành trò chuyện qua ý thức. Hiển nhiên trong Tinh Thần Tháp, cho dù khoảng cách xa nhất, với cường độ linh hồn của La Phong và Trọng Tiễn Vương, cũng có thể dùng linh hồn cảm ứng trò chuyện được.
- Chủ nhân, ngươi không có việc gì chứ?
Trọng Tiễn Vương dùng ý thức trao đổi.
- Ta không sao đâu. Ngươi nhớ kỹ, tên Thiên Trận Vương không có hảo tâm đâu. Vừa rồi hắn ám toán ta, thiếu một chút làm ta chết mất. Hơn nữa ta hoài nghi Si Mang Vương phe yêu tộc và tên Thiên Trận Vương đã có thông đồng từ trước. Tóm lại, ngươi cũng nói điểm cho Khu Vũ Vương biết. Các ngươi mau mau chạy trốn đi, hội hợp với những nhân loại khác, tạm thời ẩn nhẫn, đi tới một phương hư không khác, ly khai Tinh Thần Tháp. Tất cả cứ chờ ta trở về.
- Dạ, chủ nhân.
La Phong thở phào một hơi.
Không phải La Phong không muốn báo thù. Mình đối đãi với Thiên Trận Vương rất thành tâm, đi cứu hắn, thế mà ai ngờ lại bị lợi dụng. Tên Thiên Trận Vương nhân cơ hội đó ám toán mình, muốn mạng của mình! Bất luận là ai, nếu có tâm giết mình, La Phong tự nhiên sẽ muốn giết hắn. Nhưng bất luận như thế nào, Thiên Trận Vương vẫn là nhân loại.
Trong hệ thống thăm dò quân đội, La Phong cũng không dám trực tiếp giết người đồng trận doanh!
Giết chiến hữu đồng trận doanh hoặc đồng minh là tử tội, sẽ bị vô số tộc quần trong trận doanh nhân loại liên hợp truy sát. Cho dù là sư phụ Hỗn Độn Thành Chủ cũng không cứu được mình. Dù sao đây là hệ thống quân đội liên hợp giữa nhân loại và vô số tộc quần khác, một vài chế định pháp tắc làm sao có thể dễ dàng vi phạm chứ?
"Không thể phản lại hệ thống quân đội."
"Nhưng lại không phải không có lỗ thủng. " La Phong thầm nói: " Tỷ như hệ thống quân đội kiểm soát là dựa vào quan sát việc chiến đấu, sau đó phán định tất cả. Còn việc quan sát này lại dựa vào dụng cụ mà dò xét. Dụng cụ dò xét tự nhiên cũng có cực hạn. Tỷ như vừa rồi ta tới nâng Thiên Trận Vương lên, bị Thiên Trận Vương âm thầm tăng thêm một luồng lực công kích. Dụng cụ không có cách nào điều tra rõ được lực công kích chuẩn xác."
"Tuy là như thế, nhưng Thiên Trận Vương…"
"Ta đối đãi với ngươi như huynh đệ, ngươi lại ám toán ta. Ta không giết ngươi làm sao bình tâm được chứ? " La Phong trong lòng sát khí dâng lên." Hệ thống quân đội có quyền hạn quản lý binh lính thôi. Đến lúc cần ta sẽ lựa chọn "giải ngũ", không còn là binh lính trận doanh nhân loại, tuy nói sẽ những binh lính trận doanh nhân loại ai cũng có thể giết ta mà không có tội, nhưng ta cũng có thể giết ngươi…"
Thiên Trận Vương trong lòng La Phong đã bị dán vào một cái nhãn "Tử vong" rồi.
Trong lòng La Phong hiện lên rất nhiều ý nghĩ, đồng thời cũng chịu luồng lực hùng hồn bàng bạc lôi cuốn, liên tục phi hành trong thông đạo vặn vẹo này.
- Ầm ầm!
Luồng lực thần bí đột nhiên tiêu tán.
Cả người La Phong cũng bay ra khỏi thông đạo.
Vừa rơi xuống, hắn lập tức xoay người, như một ngọn lông chim khẽ đáp xuống đất.
"Đây là… " La Phong nhìn quanh bốn phía.
Đây là một đại điện rộng lớn và thần bí. Trên đại điện có chín cột nhà cao trên vạn km, chống đỡ cả đại điện. Bầu trời đại điện, ở những điểm cuối chung quanh, đang có rất nhiều viên Trấn Phong Tinh Thần. Vô số Trấn Phong Tinh Thần như những vì sao đầy trời, vây quanh cả đại điện.
Tòa đại điện này như lơ lửng giữa vô số Trấn Phong Tinh Thần.
"Đó là ai? " La Phong liếc mắt nhìn quanh.
Bên trong đại điện, xa xa đang có một bóng người khoanh chân ngồi. Hắn có một thân thể dưới trông như loài rắn rất dài, còn nửa người trên lại là thân thể nhân loại. Râu mép màu tím rũ xuống, mí mắt khẽ khép hờ, nhưng uy áp vô tận liên tục từ trên thân thể hắn tràn ngập ra. Đây là một thứ uy áp làm cho người ta không tự chủ được phải thần phục.
Uy áp như thiên địa vô tận, tuy không dữ dằn, nhưng lại làm cho người ta không hề có ý phản kháng.
- Hài tử.
Một thanh âm già nua vang lên.
- Tới đây nào.
- Là hắn, vừa rồi nhất định là hắn đã cuốn ta tới đây.
La Phong thầm nói:
- Hơn nữa uy áp rất đáng sợ. Còn mạnh hơn Thực Hỏa Tôn Giả mà ta đã gặp rất nhiều, thậm chí có cảm giác rất gần với sư phụ Hỗn Độn Thành Chủ. Chẳng lẽ là nhân vật vĩ đại cấp độ Vũ Trụ Chi Chủ sao?
La Phong ít nhất cũng hiểu một điểm.
Mình đứng trước mặt nhân vật vĩ đại này cũng như một con kiến, không có sức phản kháng.
Đã thế thì nên ngoan ngoãn thì hơn.
Trong đại điện bao quanh giữa vô số Trấn Phong Tinh Thần xoay vòng, vẻn vẹn chỉ có hai người. Một là nhân vật thân thể họ nhà rắn, nửa người trên là nhân loại, người kia là La Phong.
La Phong đang đi về phía nhân vật vĩ đại đó.
"Nhân vật vĩ đại này xem bộ dáng thì hẳn là nhân loại. " La Phong thầm nghĩ: " Nhưng bốn đại tộc quần đỉnh cao chẳng phải chưa từng có ai khống chế được Tinh Thần Tháp sao? Vị nhân loại này làm sao có thể đưa ta tới giữa Tinh Thần Tháp như vậy? " Nhân vật thân thể họ nhà rắn, nửa người trên nhân loại này chính là một trong những chủng tộc thuộc thú nhân tên là 'Xà nhân'.
Như người vượn, lang nhân, xà nhân vân vân, đều xem như những đại chủng loại, đều có thể chia làm rất nhiều chủng tộc nhỏ, toàn bộ đều xem như nhân loại.
- Tiền bối.
La Phong cung kính hành lễ.
- Ngồi đi!
Nhân vật tràn ngập khí tức cường đại, cổ xưa chỉ xuống mặt đất bên cạnh.
- Dạ.
La Phong lúc này khoanh chân ngồi xuống một bên.
- Ngươi chắc là trong lòng đang tràn đầy nghi hoặc?
Nhân vật vĩ đại cổ xưa này nhìn xuống La Phong, bộ râu màu tím rũ xuống, mỉm cười.
- Không hiểu rằng Tinh Thần Tháp tại sao lại triệu hoán ngươi như vậy, nhưng ngươi lại không sao nhận chủ được. Không hiểu ngươi vừa tới, sao lại xuất hiện thủ vệ cấm địa mạnh tới như vậy, rồi lại thấy Trấn Phong Tinh Thần xuất thế?
La Phong thầm kinh hãi.
Đến cả việc Tinh Thần Tháp có triệu hoán vô tận với mình mà nhân vật vĩ đại này cũng biết?
- Dạ, ta rất nghi hoặc, vậy xin tiền bối giải thích.
La Phong cung kính nói.
- Chúng ta đợi ngươi, đợi lâu lắm rồi.
Nhân vật vĩ đại cổ xưa cảm thán nói:
- Đương nhiên, bình thường ta chỉ là một phân thân ở đây thôi. Biết ngươi đã đến rồi, thì ta mới có thể tự mình tới đây. À… Ta còn chưa giới thiệu mình. Ta tên là Phổ Đề, là người canh gác Tinh Thần Tháp, cũng là người tiếp đón ngươi.
La Phong giật mình:
- Tiền bối không phải là người sáng tạo ra Tinh Thần Tháp sao? Ta…
- Ngươi đang nghi hoặc, ngươi tìm được bí điển là do ai lưu lại phải không? Ngươi đang nghi hoặc, người sáng tạo Tinh Thần Tháp chính thức là ai phải không?
Phổ đề nhìn xuống La Phong, mỉm cười.
- Ha ha, ta vốn là một tôi tớ đầu tiên mà người sáng tạo Tinh Thần Tháp năm đó thu. Nhưng vô số năm tháng qua, ta cũng trở thành Vũ Trụ Chi Chủ, nên sư phụ khai ân, cho ta trở thành đệ tử.
- Ta là đại đệ tử của sư phụ.
- Thủ lĩnh Diễm Thần Tộc, là nhị đệ tử của sư phụ.
- Dưới trướng sư phụ có rất nhiều tôi tớ. Nhưng đệ tử lại vẻn vẹn có hai người. Ta xem như có vận khí. Vì đi theo sư phụ lâu nhất, hơn nữa có thực lực, nên sư phụ nhớ tình cũ nên ta mới có tư cách trở thành đại đệ tử. Còn Diễm Thần Tộc nhất mạch và Địa Cầu nhất mạch, mới là hạch tâm mà sư phụ mất vô số tâm lực chính thức bồi dưỡng.
Phổ đề nhìn La Phong.
- Địa Cầu nhất mạch của ngươi trong lịch sử đã từng có hai hậu tuyển giả (người được chọn). Nhưng đều thất bại. Ngươi là người thứ ba, cách người trước 82 ức năm. Nếu thành công, ngươi cũng sẽ như thủ lĩnh Diễm Thần Tộc, trở thành thủ lĩnh Địa Cầu nhất mạch, là tam đệ tử của sư phụ! Nếu thất bại, ngươi sẽ như hai hậu tuyển giả lần trước, chết đi!
La Phong nghe mà giật mình.
Trong lịch sử Địa Cầu từng có hai hậu tuyển giả? Mình là cách người trước 82 ức năm?
Thủ lĩnh Diễm Thần Tộc? Thủ lĩnh Địa Cầu nhất mạch?
"Thủ lĩnh Diễm Thần Tộc, cùng với 'Phổ Đề' trước mắt. Vậy sư phụ họ rốt cuộc là ai?"
"Sáng tạo bí điển vô danh, sáng tạo Tinh Thần Tháp, còn đặc biệt thai nghén ra Diễm Thần Tộc, và Địa Cầu nhất mạch? Đây là vị Ngoại tộc Đại Năng Giả sao? " La Phong nhất thời hiện lên rất nhiều ý nghĩ.
----- o O o -----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.