Vừa bước vào, hắn đã đáp xuống một mặt cầu đá, hiển nhiên đã ly khai không gian cấm vừa rồi.
- Đây là…
La Phong nhìn quanh chung quanh, không khỏi cả kinh.
Không trung vô tận.
Một cái cầu đá uốn lượn quanh co, kéo dài ra xa. Cầu đá này không có bất kỳ vật gì nâng đỡ, cứ như vậy lơ lửng trong hư không một mạch kéo dài mãi.
- Chủ nhân, đây là thông đạo.
Trọng Tiễn Vương cũng đáp xuống một bên, cung kính chỉ về phía một khoảng hư vô cuối cầu đá.
- Đi đến cuối thông đạo, sẽ là một không gian cấm khác.
- Dưới mặt cầu là gì.
La Phong chỉ tay xuống phía dưới. Dưới cầu đá là hư không vô tận.
- Có thể bay xuống dưới không?
- Bay xuống dưới cũng được.
Trọng Tiễn Vương cười nói:
- Bình thường đi trên thông đạo, nếu vận khí tốt còn có thể thấy Trấn Phong Tinh Thần nữa. Nhưng vị trí của Trấn Phong Tinh Thần là rất nguy hiểm, có những trở ngại vô hình ngăn cản không thể đến gần. Nếu cưỡng ép đến gần, cơ hồ đều sẽ ngã xuống. Ta đã thấy Trấn Phong Tinh Thần không ít lần. Nếu vận khí tốt, một hai năm có thể thấy một lần. Vận khí kém, ngàn năm có thể thấy một lần. Năm đó có đám phong Vương dị tộc ngẫu nhiên thấy Trấn Phong Tinh Thần, kích động quá, muốn liều mạng tranh đoạt Trấn Phong Tinh Thần, vì vậy đều ngã xuống cả.
- Một hai năm mới thấy một lần?
La Phong nhìn xuống phía dưới.
- Ta nghĩ, ta đã thấy nó rồi.
- A.
Trọng Tiễn Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659042/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.