Chương trước
Chương sau
"Tên ư… " La Phong suy tư.
Một nhân vật vĩ đại như Hi La Đa sáng tạo tuyệt học, nhất định rồi là cấp độ "đỉnh cao". Tuyệt học như vậy đương nhiên phải được đặt tên rất nghiêm túc.
"Nên gọi là gì nhỉ?"
"Đây là bí pháp chiến đấu cánh lân giáp, cũng có thể chuyển hóa thành phương pháp sử dụng chiến đao. Dực đao? Đao trảm hư không? Dực đao lục quyển cuộn? Dực đao thất quyển? Đây chủ yếu là dùng Thí Ngô Vũ Dực để chiến đấu, gọi là Thí Ngô bí điển được không? Đây cũng có thể là đao pháp, dùng Huyết Ảnh Chiến Đao để thi triển. Gọi nó là huyết ảnh bí điển?"
Trong đầu La Phong hiện lên rất nhiều cái tên.
Rồi lần lượt bị bác bỏ.
Vẫn cảm giác còn kém một chút.
"Rốt cuộc còn thiếu cái gì nhỉ? " La Phong không ngừng suy tư.
Nhìn La Phong suy tư, Hỗn Độn Thành Chủ chỉ lặng lẽ nhìn. Một bộ tuyệt học đỉnh cao nhất định là đại diện cho một siêu cường giả. Cho dù siêu cường giả này có ngã xuống, tuyệt học của hắn cũng sẽ truyền lưu, mỗi một cường giả chính thức phải đặt tên rất phải nghiêm túc, cũng là một sự khẳng định về cuộc đời tu luyện dài dòng của mình.
La Phong đột nhiên sáng mắt lên.
"Thiếu một loại sức mạnh."
"Sức mạnh của tâm linh. " Trong đầu La Phong hiện lên những ý nghĩ liên tục." Việc ta sáng chế tuyệt học, cũng có động lực vô hạn, tình cảm mãnh liệt vô hạn. Ta sáng tạo tuyệt học của ta, để có một trái tim cường giả kiên định. Ta sáng tạo tuyệt học của ta, để hiểu mình luôn luôn kiên định."
"Ta cố gắng để làm gì…"
Trong đầu La Phong hiện lên rất nhiều cảnh.
"Ta muốn để ba mẹ không bị khổ. Ta muốn cho họ sống tốt nhất. " Năm đó vào thời đại Căn Cứ Thị, La Phong vác chiến đao thuẫn bài, xông vào khu hoang dã, bắt đầu kiếp sống vũ giả của hắn.
"Trứng rồng! Quân phục tác chiến! " Thành Thị Số 003 khu hoang dã, thừa dịp quái thú cấp lãnh chúa và hai chiến thần chiến đấu, La Phong liều mạng vọt tới hang ổ của quái thú cấp lãnh chúa lấy đi trứng rồng và quân phục tác chiến…
"Thỏ nóng nảy còn cắn người, còn tưởng rằng ta không dám giết ngươi ư!"
Phi đao chém đầu Lý Uy văng đi. Trong ánh mắt La Phong đầy vẻ điên cuồng, lập tức chạy trốn như điên trong khu hoang dã, rồi La Phong như phát điên.
"1000 ức? "
Dưới giải thưởng cực lớn, La Phong đang trong khu hoang dã cảm thấy rất sợ hãi, lo lắng đồng đội sẽ mật báo.
"288 ức? " Đệ đệ La Hoa lần đầu tiên thấy con số này cũng kinh ngạc đến ngây người.
"La Hoa, ta nói rồi, ta sẽ cho ngươi có thể tự tin đứng trước mặt cô nương tiểu Nam, đứng trước mặt cha mẹ của nàng, ta nói được sẽ làm được. " La Phong hứa hẹn trước mặt đệ đệ.
Trở thành tuần sát sứ quang vinh của Cực Hạn Vũ Quán.
Kim Giác Cự Thú xuất hiện, ngày tận thế Địa Cầu, trên Địa Cầu đám siêu cường giả La Phong ai nấy đều liều mạng, không tiếc cái chết đi chiến đấu với Kim Giác Cự Thú.
Vừa mới vượt qua Địa Cầu, đi vào vũ trụ, La Phong từng bước cẩn thận, nhưng lại vô cùng kiên nghị quyết đoán, đi tới Giới Trong Giới, cũng cố giữ gìn mạng sống.
Bước từng bước, La Phong triển lộ ra tài hoa của mình. Trong mạo hiểm nhiệm vụ tu luyện. Tất cả những việc này, căn bản là nhất là để giữ vững tấm lòng! Bảo vệ thân nhân! Bảo vệ quê nhà!
"Quê nhà? Thân nhân? " Trong đầu La Phong trong nháy mắt quyết định một từ Minh Nguyệt (trăng sáng)!
Nhìn trăng sáng, nghĩ về cố hương, nhớ về thân nhân.
La Phong luôn luôn nghiên cứu điển tịch văn hóa cổ Hoa Hạ, thì từ đầu tiên phải là chữ minh nguyệt này. Xưa nay không biết bao nhiêu người xa nhà, thấy trăng sáng tưởng niệm tới cố hương. Dưới trăng sáng cô độc một người, càng nhớ về thân nhân phương xa hơn.
"Minh Nguyệt!"
"Xưa có câu 'một miếng gỗ thành một cây giản, bện giản lại sẽ thành sách". " La Phong sáng mắt lên." Bây giờ ta sáng chế mới được thức thứ nhất, tương lai còn có thể có thức thứ hai, thứ thứ ba… Nhiều thức hợp lại sẽ là 'Sách'."
"Tuyệt học của ta cứ gọi là, Minh Nguyệt Sách vậy!"
La Phong đưa ra quyết định.
Minh Nguyệt sách.
Cho thấy La Phong giữ vững trong lòng. Còn một chữ 'Sách' càng cho thấy khát vọng của La Phong. Hắn tuyệt đối không cam lòng với vẻn vẹn chỉ một chút thành tựu. Hắn muốn đạt được nhiều thành tựu hơn nữa.
- Nghĩ xong chưa?
Hỗn Độn Thành Chủ thấy trong mắt La Phong có vẻ hưng phấn, liền mỉm cười mở lời.
- Dạ rồi.
La Phong cung kính nói.
- Nói ta nghe xem?
Hỗn Độn Thành Chủ hỏi.
- Ta sáng chế tuyệt học đặt tên là Minh Nguyệt sách.
La Phong trả lời.
- Minh Nguyệt sách.
Hỗn Độn Thành Chủ hơi nghi hoặc. Vì trong vũ trụ không có một bộ bí pháp gì dùng chữ 'sách' này cả. Phần lớn là bí điển, hoặc trực tiếp đặt tên như Hồn Ấn, Liệt Vũ, Tam Chấn Xuyên Toa Vũ Trụ, Diễn Thần Thất Biến. Bình thường đều như vậy cả.
Nhưng chưa thấy một bộ tuyệt học nào gọi là Sách.
Huống chi Hỗn Độn Thành Chủ cũng chẳng biết được hàm ý Minh Nguyệt. Mặc dù không hiểu, Hỗn Độn Thành Chủ vẫn không hỏi nhiều.
- Minh Nguyệt sách… Minh Nguyệt sách… Hy vọng cái tên này có thể làm vô số tộc quần phải khiếp sợ, thèm thuồng.
Hỗn Độn Thành Chủ cười nói.
- Đệ tử sẽ cố gắng.
La Phong cung kính đáp.
- Ừm.
Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu.
- Sư phụ, đệ tử muốn hỏi, bí pháp rốt cuộc phân ra cấp độ như thế nào?
La Phong không kìm được hỏi. Hắn chỉ biết là ba cấp độ cao nhất là Cao cấp, Đỉnh cao, Cực đỉnh.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
- Phân một cách đơn giản, thì chia làm "hàng kém chuẩn", ' bình thường ', ' cao cấp ', ' đỉnh cao ', 'cực đỉnh'.
- Khi Giới Chủ bình thường sáng chế bí pháp, hoặc một vài Thần Linh Bất Hủ bình thường sáng chế bí pháp, chính là "Hàng kém chuẩn".
- Như ngươi nhận được một vài truyền thừa của Hô Diên Bác, hắn sáng chế ra bí pháp Hồn Ấn cũng hơi có chút xảo diệu, đã thoát ly khỏi mức "Hàng kém chuẩn", xem như một thứ bình thường đi! Như Tân Thất Tuyệt Đao mà ngươi lúc trước nghiên cứu, mặc dù cũng vượt qua U Ảnh Thất Tuyệt Đao, nhưng vẫn xem như "bình thường"… rất nhiều Bất Hủ thần linh cấp phong Hầu, một vài Giới Chủ thiên tài sáng chế ra bí pháp, cũng đều là phạm trù bình thường.
- Trên nữa!
- Đó là cao cấp. Thiên tài tuyệt thế Giới Chủ bình thường, Thần Linh Bất Hủ cấp phong Vương, sáng chế bí pháp sẽ là hàng cao cấp!
- Trên nữa, chính là đỉnh cao.
- Như một vị sư phụ khác của ngươi là Chân Diễn Vương, có thể giữ được tánh mạng trước mặt Vũ Trụ Tôn Giả, sánh ngang Vũ Trụ Tôn Giả bình thường nhất. Hắn như một loại Phong vương có thể nói là vô địch rất gần tôn giả, hoặc như sư huynh ngươi Khoa Đế, ở cấp Giới Chủ đã cường đại như vậy, bình thường sáng chế bí pháp đều là tuyệt học đỉnh cao.
- Các Vũ Trụ Tôn Giả cơ hồ mỗi người đều là tuyệt học đỉnh cao. Đương nhiên tựa như ta nói với ngươi, đối thủ khiêu chiến với ngươi từ 1000 tới 1999, đều xem như tuyệt học đỉnh cao. Do đó cho dù đều là tuyệt học đỉnh cao, nhưng chênh lệch vẫn rất lớn. Hi La Đa mặc dù mạnh, nhưng dù sao chỉ là tộc quần Kim Giác rất bình thường, không có nội tình cường đại như nhân loại ta, do đó điều kiện sáng tạo bí pháp tự nhiên không bằng cường giả nhân loại ta. Sáng chế ra bí pháp cũng chỉ đại khái là cấp độ của đối thủ thứ 1200 mà ngươi sắp gặp.
- Về phần cực đỉnh!
- Tuyệt học có thể lên tới cực đỉnh, thì vẫn quá xa với ngươi.
Hỗn Độn Thành Chủ cười nói:
- Đợi đến khi ngươi có thể giải quyết đối thủ thứ 2000 hãy nói lại.
Trong lòng La Phong chấn động, nói liên tục:
- Dạ, sư phụ.
- Kỳ thật ngươi lần này làm rất không tệ.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
- Nhờ ta toàn lực trợ giúp căn cứ theo sự tiến bộ của ngươi, thay đổi đối thủ cho ngươi, nhiều lần nhằm vào khuyết điểm của ngươi, trong loại tình huống này, hiệu suất của ngươi hơn gấp trăm ngàn lần việc ngươi vùi đầu nghiên cứu. Ta vốn tưởng rằng dưới sự trợ giúp của ta, phải mất một hai ngàn năm ngươi mới có thể suy nghĩ ra cấp tuyệt học. Ai ngờ sớm hơn ta nghĩ, 1200 năm đã sáng tạo ra tuyệt học đỉnh cao. Nhận thức của ngươi rất cao, ít nhất về mặt đạo Thần Thú là cực cao.
La Phong vô cùng xấu hổ.
Sáng tạo tuyệt học cực khó. Có thể tùy thời an bài đối thủ, nhiều lần nhằm vào khuyết điểm của bí pháp, loại xếp đặt an bài theo năng lực này, các Vũ Trụ Tôn Giả e rằng cũng khó mà làm được. Dưới tình huống như vậy thì La Phong tiến bộ làm sao mà không nhanh cơ chứ?
1200 năm, đủ để bằng với một mình vùi đầu nghiên cứu vài chục vạn năm!
- Sư phụ, làm sao biết được, về đạo Thần Thú của ta, nhận thức mặc dù xem như rất cao, nhưng cũng không cao như vậy.
La Phong trong lòng thầm nói:
- Ta nhờ có pho tượng Thần Thú, có thể tùy thời nhìn pho tượng Thần Thú, lần lượt mô phỏng, mà cảm thụ được bản thân đạo Thần Thú.
Gần đèn thì sáng, mỗi ngày quan sát đạo Thần Thú, tiến bộ tự nhiên nhanh chứ.
- Đi đi.
Hỗn Độn Thành Chủ xoay người đi về phía màn sương mù khí lưu.
- Tiếp tục chiến đấu với các cường giả ở chiến trường ngoài tinh vực đi, lần lượt chiến đấu sinh tử tôi luyện, tuyệt học của ngươi sẽ càng thêm hoàn thiện, tiến bộ sẽ càng nhanh thêm.
- Dạ.
La Phong cung kính hành lễ, lập tức hư không tiêu thất.
Chiến trường ngoài tinh vực, chiến trường thứ bảy. Trên Vụ Sa Đảo vẫn sương mù tràn ngập. Một chiếc phi thuyền sinh vật đang phi hành.
- 1200 năm rồi. 1200 năm qua, con quái thú bạc thật sự đã biến mất. Trong Vụ Sa Đảo chẳng ai tái kiến con quái thú bạc nữa.
Bốn khôi lỗi Bất Hủ Yêu tộc ngồi phân tán, không khí thoải mái.
- Có thể đã đi chủ đại lục rồi, trong chủ đại lục cường giả như mây, có rất nhiều cường giả phong hầu, cũng có một vài cường giả phong vương. Những phong vương ngoại tộc ấy, thủ đoạn quỷ dị, có thể trở thành phong vương, tiền bạc cũng kinh người, cũng mua vô số vũ khí của tộc cơ giới. Hoặc một vài vật phẩm đáng sợ, ai nấy đều không dễ đối phó. Không biết chừng con quái thú bạc đã bị một vị cường giả phong vương giết rồi.
- Ừm.
- Quái thú bạc biến mất, mười tám tên bá chủ lại kiêu ngạo được rồi.
- Đặc biệt là tên "Thực Tinh Giới Chủ" trong số các bá chủ. Khi quái thú bạc tung hoành Vụ Sa Đảo, Thực Tinh Giới Chủ co đầu rút cổ. Khi quái thú bạc vừa biến mất, hắn thật ra lại kiêu ngạo. Nhưng nói thật chứ thực lực Thực Tinh Giới Chủ thật sự mạnh. Nghe nói đã đánh ngang tay với cường giả phong hầu đấy…
- Ừm, thực lực Thực Tinh Giới Chủ đích xác tiến bộ rất nhiều.
Cách chiếc phi thuyền sinh vật này 8 ức km, một chiếc đĩa bay đen đang nhanh chóng bay khỏi Vụ Sa Đảo.
Trong đĩa bay đen.
La Phong một thân chiến khải đen đứng đó, nhìn trên màn hình bên cạnh hiển thị nội dung câu chuyện cách đó tám ức km, nhẹ giọng nói: " Quái thú bạc biến mất ư? Là vì ở Vụ Sa Đảo căn bản không tìm thấy đối thủ cho nó nữa. Chủ đại lục, nghe nói trong chủ đại lục cường giả như mây, Bất Hủ thần linh cấp phong Hầu nhiều kinh người, tùy ý có thể gặp được, có thể thường xuyên chạm mặt Bất Hủ phong Hầu!"
"Phải cẩn thận."
"Bất Hủ phong Hầu rất khó đối phó. Tài sản của Bất Hủ cấp phong Vương còn nhiều hơn cả ta. Hơn nữa thủ đoạn ám sát của ngoại tộc, cũng không biết chừng khi nào thì tới. "
La Phong lặng lẽ nói:
" Ở chủ đại lục, tuyệt đối không thể bộc lộ quan hệ giữa Thực Tinh Giới Chủ và quái thú bạc. Đám ngoại tộc không biết ta có một át chủ bài, vậy ta mới có cơ hội sống sót nhiều hơn.
"Chiến đấu? Nguy hiểm?"
"Đến đi."
La Phong nhìn về một nơi rất xa, một lục địa khổng lồ trong hư không hoàn toàn không có điểm cuối.
Đó là chủ đại lục của Diễm Tế đại lục. Nó nguy hiểm hơn Vụ Sa Đảo ngàn vạn lần, cũng là nơi cường giả như mây.
Đĩa bay đen bay khỏi Vụ Sa Đảo, bay về phía chủ đại lục.
----- o O o -----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.