Địch Luân thấy La Phong tựa hồ chẳng hề khẩn trương gì, không kìm được liền nói:
- Tiểu sư thúc
- Hả?
La Phong giật mình.
Địch Luân vẫn gọi mình là điện hạ, sao bây giờ gọi là Tiểu sư thúc.
- Con đường cường giả nguy cơ ẩn hiện. Ngươi không thể sơ ý được đâu.
Địch Luân lo lắng nói:
- Ta phụng mệnh sư tổ tới bảo vệ Tiểu sư thúc. Cho dù gặp phải nguy hiểm nào ta cũng có thể nhanh chóng mời sư phụ ta Thị Huyết Vương tới. Nhưng… Tiểu sư thúc ngươi bây giờ vẫn còn là cấp Vực Chủ, đợi sau này tới tương lai, Tiểu sư thúc đạt tới cấp Giới Chủ, thì sẽ phải tham gia các loại mạo hiểm, trải qua nhiều nguy cơ sinh tử, cũng cấm hộ vệ quân đi theo bảo vệ ngươi. Đến lúc đó… không có ai bảo vệ, mà Huyết Ma Vương đó vốn không phải là hảo nhân dễ trêu, không biết chừng âm thầm cho ngươi hạ độc thủ! E rằng ngươi chết như thế nào cũng chẳng biết đó!
- Ta hiểu.
La Phong gật đầu.
- Hiểu rồi mà sao ngươi vẫn trêu vào hắn như vậy.
Địch Luân liền nói.
- Địch Luân, ta hiểu cả rồi. Bây giờ nói cũng đã muộn. Được rồi.
La Phong nói.
Địch Luân nghe thế không khỏi lắc đầu.
La Phong lại thầm cảm kích sự quan tâm của Địch Luân. Nhưng Địch Luân nào biết được át chủ bài của mình. Đợi khi mình thành Giới Chủ đỉnh phong, cũng lập tức có tới 5000 vạn đơn vị hỗn nguyên. Có khoản tiền khổng lồ như vậy, La Phong đương nhiên không thể để tiền bạc nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658897/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.