Đảo mắt đã qua 182 năm. Chung quanh pho tượng Thần Thú khổng lồ luôn luôn có hàng ức người khổ tu khoanh chân ngồi, còn có những người khổ tu ở trong các hang đá, 99% không hề đứng dậy.
Đối với tuổi thọ đằng đẵng của cường giả vũ trụ, thì ngắn ngủn 182 năm thật sự là quá ngắn.
Tự Phiên Kỳ trưởng lão và Địch Luân đang khoanh chân ngồi phía sau La Phong, lực Bất Hủ vô hình vờn quanh La Phong, luôn luôn bảo vệ La Phong cực tốt.
- Địch Luân tiên sinh, La Phong điện hạ tu luyện đã gần hai trăm năm, điện hạ vẫn không có một kế hoạch nào chuẩn xác khi nào thì tu luyện chấm dứt sao?
Tự Phiên Kỳ quay đầu nhìn về phía Địch Luân dò hỏi. Địch Luân cười dửng dưng, lắc đầu nói:
- Điện hạ đương nhiên là muốn tu luyện bao lâu thì cứ tu luyện bấy lâu.
- Hả?
Tự Phiên Kỳ, Địch Luân cơ hồ đồng thời nhìn về phía La Phong.
La Phong đang khoanh chân ngồi chợt lắc cổ, nhún vai, lập tức một tiếng rào, rồi đứng bật lên.
- Điện hạ.
Địch Luân, Tự Phiên Kỳ vội đứng lên. Điều này làm Tạp Thập Na, năm Giới Chủ nhân loại đang nhắm mắt tĩnh tu phía sau cũng bừng tỉnh mở mắt, ai cũng vội đứng lên.
- Mấy năm nay, làm phiền chư vị rồi.
La Phong quay đầu, mỉm cười nói.
- Không có gì.
Địch Luân nói.
- Gần hai trăm năm chẳng tính là gì cả. Ta còn tưởng rằng điện hạ tiềm tu tại đây mấy vạn năm ấy chứ.
Tự Phiên Kỳ cười nói.
La Phong quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658843/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.