Vũ Trụ Giả Định
Trong không gian một vị diện được thành lập chuyên môn.
- Ngao ngô…
Một con thần long dài ngoằng toàn thân màu xanh uốn lượn phi hành trong thiên địa,
- Gừ!
Cánh chim bảy sắc mỹ lệ cũng rải rác khắp nơi. Trong vị diện không gian to như vậy, liếc mắt nhìn lại, cũng phải có ngàn vạn loại quái thú kỳ lạ các loại, hoặc là mỹ lệ, hoặc là dữ tợn.
Ngàn vạn con quái thú vờn quanh.
Một cung điện sừng sững nguy nga toàn thân đỏ như máu, lơ lửng giữa không trung. Trong một cung điện nhỏ trong số đó.
- Bộp!
Một nam tử cao lớn khôi ngô một sừng bạc, toàn thân được bọc kín trong chiến giáp tím, bên trong, ném chén rượu trong tay xuống đất. Chén rượu gần như trong suốt nện thẳng xuống mặt sàn, nổ tung ra
Nam tử có một sừng bạc vẻ mặt dữ tợn, đôi mắt như hai viên hằng tinh đang rực lửa, phẫn nộ gầm lên nói:
- Sao, nghĩ rằng ta dễ bắt nạt lắm à? Truyền thừa Ma Âm Sơn là nơi mà ta phải cố gắng rất lâu, để đồ đệ ta Mông Thương Vương có cơ hội vào đó. Các ngươi nói không là không à?
- Tôn giả!
Một lão giả tóc bạc đứng dưới đại điện, khom người nói:
- Không phải không có, mà là phải tới lượt sau cơ!
- Nhóm sau hả? Nhóm sau cứt chó!
Nam tử có một sừng bạc phẫn nộ gầm lên.
- Mỗi một nhóm truyền thừa Ma Âm Sơn đều phải cách nhau 10.081 kỷ nguyên! Mỗi đợt nhiều nhất cũng chỉ có 32 người. Ta bỏ ra nhiều bảo vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658752/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.