La Phong trước mặt sư phụ rất khiêm tốn, nhưng câu trả lời lại ẩn chứa quyết tâm không thể rung chuyển.
Chân Diễn Vương nhìn ái đồ cung kính trước mắt, lắc lắc đầu, không khỏi cười phá lên:
- La Phong, quyết định của ngươi hơi lỗ mãng. Nhưng trước mặt ta, ngươi vẫn có thể không hề dao động chút nào, điểm này rất khá! Muốn trở thành một cường giả, phải thường xuyên tự xét lại, phát hiện ra sai lầm phải lập tức sửa ngay! Còn nếu cho rằng mình là chính xác, vậy cũng như một thứ tín ngưỡng, phải kiên trì tiếp tục làm.
- Ngươi đã hạ quyết tâm, ta cũng không còn khuyên nhiều nữa!
- Một câu thôi, còn sống thì về gặp ta.
Chân Diễn Vương nhìn đồ đệ tài năng trước mắt
Tuổi thọ ức vạn năm, hắn đã nhìn thấy rất nhiều đệ tử chết đi.
- Sư phụ, nhất định ta sẽ còn sống mà trở về.
La Phong cung kính hành lễ.
- Đi đi!
Chân Diễn Vương gật gật đầu, phẩy phẩy tay.
La Phong khom người, lập tức đi ra khỏi tu luyện tràng. Còn Chân Diễn Vương nhìn theo bóng La Phong rời đi, trong mắt có vẻ phức tạp, lập tức thân ảnh cũng trực tiếp tiêu tán.
Đi ra khỏi tu luyện tràng, đám người hầu, hộ vệ trong trang viện nhìn thấy La Phong đều vội hành lễ.
- Điện hạ.
- Điện hạ.
Đám người rất cung kính.
La Phong lại nhíu mày suy nghĩ: " Sư phụ nói không sai. Dám đi chấp hành nhiệm vụ Tuyệt Cảnh, đều phải tin tưởng mới đi. Nhưng tỉ lệ tử vong vẫn cao đạt 90%. Ta có phân thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658732/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.