Thú hoang trên Huyết Lạc đại lục có địa vị rất thấp, có con bị phục tùng làm thú cưỡi, có con còn trực tiếp bị giết chết lấy vật liệu trên thân thể.
Tóm lại thú hoang luôn bị nhân loại áp chế.
- Một con Thú Hoang Kỳ Ngưu, lại có thể có địa vị rất cao ở Bất Hủ thần điện sao? Cho dù thực lực nó mạnh, nhưng dù sao tuyệt cũng không phải Bất Hủ, ở Bất Hủ thần điện mà đạt được địa vị cao thì quả thực khó tin! Bất Hủ thần điện, là tầng thống trị cao nhất Huyết Lạc đại lục.
- La Phong thầm kinh hãi, đồng thời cũng đứng trên hành lang, cung kính hành lễ với Thú Hoang Kỳ Ngưu trước mắt.
Kỳ Ngưu đại nhân!
Thú Hoang Kỳ Ngưu đứng trong hành lang, cúi đầu nhìn xuống tên bé tí hon trước mắt.
- Gừm!
Một luồng khí nóng rực từ mũi Kỳ Ngưu phun ra, như hai luồng sóng nhiệt nóng rực. Đôi con ngươi đỏ như máu của nó đang nhìn chằm chằm vào La Phong.
Ầm!
Trong nháy mắt như long trời lở đất, áp lực vô hình trong nháy mắt ép vào linh hồn La Phong, giống như một cái trọng chùy nện thẳng vào linh hồn, làm La Phong không kìm được rên nhẹ một tiếng, trán cũng đổ mồ hôi hột lấm chấm, nhưng vẫn cố chịu đứng đó, eo lưng thẳng tắp, hiển nhiên không muốn khuất phục.
- Kỳ Ngưu đại nhân!
Đội trưởng A Nhất vội gọi nói:
- Chín Mươi Bảy mới vẻn vẹn chỉ là cấp Vân Tiêu.
- Ừm.
Thanh âm trầm thấp từ xoang mũi con thú hoang nhà trâu này vang lên, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658697/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.