Trong đại sảnh.
1000 thiên tài chẳng ai dám lên tiếng…
Đối mặt với Bất Hủ thuần túy là một loại uy áp, giống như có một hòn núi ép vào người.
Còn đối mặt với nam tử vảy tím mà mắt thường mặc dù nhìn thấy, nhưng lại vẫn cảm giác không tồn tại này thì lại hoàn toàn khác hẳn. Nam tử vảy tím căn bản không cố ý thi triển uy áp. Thuần túy là khí tức tự nhiên phát ra, tự nhiên làm cho mọi người cảm giác phải ngưỡng vọng.
Đó là bản năng sinh mạng thần phục!
- Dừng lại!
Từ bên đường có một tiếng quát như tiếng sấm cuồn cuộn, truyền nhập vào tận trong phi thuyền vũ trụ, vang vọng cả phi thuyền, trong thanh âm có ẩn chứa uy áp
Tất cả những thiên tài không khỏi cảm thấy hoảng sợ. Điều này làm cho đám thiên tài rất bất lực. Trong số họ đều là cấp Hằng Tinh, ngẫu nhiên có vài người vừa mới đột phá tới cấp Vũ Trụ, thế mà đối mặt với một tồn tại vĩ đại, nếu người ta không thu liễm, e rằng một ánh mắt cũng khiến cho mình hồn phi phách tán.
Thiên tài, cuối cùng chỉ là thiên tài, chứ không phải là cường giả chính thức.
Con đường cũng chỉ vừa mới bắt đầu.
- Là ta. Mở vũ trụ thông đạo ra!
Nam tử vảy tím lạnh lùng nói.
Thanh âm xuyên thấu phi thuyền vũ trụ, truyền ra bên ngoài.
- Ầm!
Bên đường vang lên thanh âm trầm thấp… sau đó phi thuyền tiếp tục di chuyển.
- Hả?
- Cảm giác này quá khó chịu.
- Khó chịu quá.
1000 thiên tài ai nấy sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658622/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.