Ngày 5 tháng 9 năm 2070, lịch Hoa Hạ .
Sáng sớm, La Phong đứng trên sân thượng nhà mình hướng mắt nhìn mặt trời mới nhô lên một nửa từ phương đông. Mặc dù đây là mùa hè, nhưng sáng sớm vẫn rất mát mẻ.
- Sáng sớm lên sân thượng, nhìn mặt trời mọc hả.
Từ Hân mặc áo ngủ cũng đi lên sân thượng. Từ Hân nhìn La Phong bây giờ
Nam nhân trước mắt mặc dù đang có danh vọng đạt đến cực hạn trên Địa Cầu, nhưng vẫn cơ hồ hoàn toàn bỏ toàn bộ tinh lực vào con đường cường giả khúc khuỷu gian nguy.
Từ Hân cũng không bất mãn về việc này. Nàng cũng biết nặng nhẹ.
Chỉ là thỉnh thoảng trong lòng hơi chua xót. Vì có đôi khi La Phong toàn lực vùi đầu tu luyện, có khi bế quan một lần mười bữa nửa tháng.
Đương nhiên… Bình thường La Phong vẫn rất lo cho gia đình.
- Đúng
… La Phong nhìn triều dương phương đông xa xa, mỉm cười gật đầu.
- Mấy ngày nay anh ngày nào cũng bỏ ra toàn bộ thời gian vào võ đạo, hình như đã rất lâu rồi không thấy mặt trời mọc.
Từ Hân nói:
- Có đôi khi anh cũng nên thả lỏng một chút, đừng để bản thân mình quá mệt mỏi.
La Phong nhìn thê tử, vươn tay nhè nhẹ ôm vợ, nhẹ giọng nói:
- Lão bà, ta xin lỗi.
- Vợ chồng bao nhiêu năm rồi, còn làm thế nữa!
Từ Hân đỏ mặt.
- Hắc hắc.
La Phong cười hắc hắc.
- Ngày mai sẽ khai chiến.
La Phong nhìn triều dương xa xa, than:
- Ở đó có rất nhiều, cả trăm vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658597/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.