Dã Man!
- Đánh đi, đánh đi
Thanh niên Dã Nhân như một chiến thần trong vũ trụ, gầm gừ, đôi mắt hơi ửng đỏ.
Dưới ảnh hưởng của đối phương, đôi mắt La Phong càng thêm lạnh giá, cả người như một con mãnh thú không ngừng thu liễm áp chế.
- Xoảng
Thanh niên Dã Nhân chân trần, mỗi một bước đều nặng ngàn vạn cân, cả lôi đài đường kính trên mười km rung lên. Vẻn vẹn chỉ vài bước, thanh niên Dã Nhân hình thể lực lưỡng đã tới trước mặt La Phong, thanh chiến đao ẩn chứa khí lưu màu vàng đất bổ thẳng về phía La Phong.
La Phong chân đạp Độn Thiên Toa, uốn thành một vòng cung lui về phía sau, mắt mở to, nghiến chặt răng phun ra một chữ:
- Giết
…
- Veo!
Một luồng kim quang từ trường côn màu vàng sậm sau lưng La Phong bay ra. Hoa văn kỳ bí trên chín thanh tiểu kiếm kim sắc nhanh chóng lưu động, những sợi tơ vàng uốn lượn hình thành một chỉnh thể đầy đủ, nhanh chóng tổ hợp thành một thanh huyễn kiếm kim sắc!
Cái khác với dự tuyển hai tháng trước chính là… Bây giờ La Phong khống chế huyễn kiếm kim sắc rõ ràng vô cùng thuần thục.
Ầm!
Một cầu vồng kim sắc bắn về phía thanh niên Dã Nhân.
- Phá!
… thanh niên Dã Nhân vẻ mặt dữ tợn, gầm khẽ một tiếng, hung tợn lao thẳng về phía cầu vồng kim sắc đang bổ tới. Chung quanh thanh niên Dã Nhân là khí lưu màu vàng đất bao phủ. Mắt La Phong lóe hàn quang, chiếc cầu vồng kim sắc trong nháy mắt biến hướng muốn né tránh đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658589/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.