"Phổ Hi Kim!"
"Phổ Hi Kim"…
Người xem trong các khán phòng ở đấu võ trường kích động hô hết cái tên này đến cái tên khác, trong đó tiếng kêu Phổ Hi Kim… là nhiều nhất. Đặc biệt, trong khán phòng có một đám người vượn cường tráng ai nấy đều cao giọng điên cuồng gào thét, người vượn thanh âm rất thô, nguyên một đám trên trăm vạn, nhìn đâu cũng chỉ thấy toàn là người vượn, vung nắm đấm gào rống, quả thực phảng phất giống như thiên thần đang giận dữ thét gào. So sánh ra thì tiếng hò reo của trên trăm vạn người đế quốc Hắc Long Sơn rõ ràng bị át hẳn đi.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Trong đấu võ trường các dòng khí lưu đủ màu mạnh mẽ bạo phát. Trong 100 thiên tài này có nhiều người thuộc hoàng tộc Càn Vu vũ trụ quốc, nhưng do trong số ấy chỉ có mười người có thể may mắn tồn tại nên hiển nhiên sẽ xảy ra hỗn chiến nội bộ. Nhóm người này chắc chắn nhận thức rõ điều đó, đặc biệt mấy kẻ mạnh nhất như Phổ Hi Kim, Tân Thứ Lý đương nhiên sẽ hỗ trợ lẫn nhau.
"Áo Phỉ Tu Tư, Sát Sơn, hai người các ngươi đến giết tên tiểu tử tóc đen kia đi." Cả người bao bọc trong dòng khí lưu màu đen, Tân Thứ Lý dùng nguyên lực truyền âm ra ngoài, đồng thời rút ra hai thanh chiến đao dài hẹp bản.
"Biết rồi."
"Việc nhỏ, để chúng ta bao cho."
Áo Phỉ Tu Tư, Sát Sơn tức thì hướng La Phong đánh tới. Lúc này toàn bộ các cao thủ thiên tài bên trong đấu võ trường đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658582/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.