"Đức Ôn và Bách Tạp La sao lâu thế mà không hề có một chút hồi âm nào nhỉ? "
Trong Vũ Trụ Giả Định, đảo Hắc Long Sơn, bên trong phòng khách của một trang viện xa xỉ, Nặc Lam Sơn chỉ khoác trường bào khẽ chau mày, đôi mắt ánh lên hồng quang nhìn chằm chằm vào màn hình trước mắt, lệ mang lóe ra.
- Một lần nữa liên lạc hai người đó cho ta.
- Dạ, chủ nhân.
Trợ lý giả định to bằng nắm đấm trên vai Nặc Lam Sơn kêu lên thánh thót.
Tu… tu… nhất tu…
"Không đúng."
"Không hợp lý."
"Ta liên lạc với chúng. Chúng đâu dám để lâu như vậy mà không tiếp điện thoại của ta. " Trong đôi mắt Nặc Lam Sơn lộ vẻ hoảng sợ." Chẳng lẽ… "
"Không thể, với thực lực của Bách Tạp La, hai người đó tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề gì được."
Nặc Lam Sơn vội lắc đầu." Tuyệt đối không thể!"
Nặc Lam Sơn luôn đợi ở Vũ Trụ Giả Định, thời khắc chờ đợi tin tức của Đức Ôn, Bách Tạp La, đã láng máng nhận thấy có chuyện rồi.
Nhưng hắn thật sự quá tự tin vào đệ tử ưu tú nhất của hắn ' Bách Tạp La '. Việc đơn giản như đối phó với trái đất lần này, tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề được.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Năm phút, mười phút, nửa giờ…
Một giờ, hai giờ…
Sắc mặt Nặc Lam Sơn càng ngày càng khó coi. Nếu nói lúc đầu hắn còn ôm hy vọng, nhưng trên hai giờ rồi mà hai đệ tử chẳng có phản ứng gì, chứng tỏ rằng đã xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658553/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.