Trời Long Đất Lở.
Lúc trước vẫn là ánh mặt trời, biệt thự, nơi đóng quân Liên Minh Dong Binh Vũ Trụ náo nhiệt vô cùng.
Quay đi quay lại, trước mắt biến thành đêm tối!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Năm người Thiết Nam Hà, La Phong, Hồng, Lôi Thần, Ngao Cốt vừa tới tới Lôi Đình Thế Giới, liền lập tức bị rơi xuống với tốc độ kinh người. Năm người vội vàng khống chế tinh cầu mini trong cơ thể thay đổi trọng lực chung quanh, nhưng vẫn chậm!
Năm tiếng va chạm trầm thấp, năm người La Phong đều bị nện xuống mặt đất phía dưới.
- Thật là cứng. - La Phong vội đứng lên.
- Mặt đất ở đây có phải là bãi đầy đinh không nhỉ? - Lôi Thần cũng đứng lên.
Năm người đứng lên nhìn quanh.
Thế giới tối đen, chỉ có xa xa, trên trời cao ẩn ẩn có những tia sáng, làm cả thế giới tuyệt nhiên không phải hoàn toàn đêm tối.
Dưới chân họ, là màu đen mênh mông… sa mạc!
- Sa mạc?
Hồng giật mình ngồi xổm xuống.
- Đây là Tử Vong Sa Mạc mà sách chúng ta mua có nói tới à?
Lôi Thần cũng giật mình vô cùng
- Chúng ta rơi xuống cấp tốc, lại chỉ khoét ra một cái hố nông choèn thế à, còn bảo là sa mạc?
- Là sa mạc.
La Phong vốc lấy một nắm cát trên mặt đất. Cát có màu lam thẫm, thoạt nhìn giống như màu đen! Mỗi hạt cát đều rất nặng, mật độ tuyệt đối cao hơn sắt trên Địa Cầu gấp trăm lần. Nhưng cát sỏi ở đây mờ ảo còn có từ tính, làm tất cả cát đều dính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658503/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.