Trong đại sảnh Sát Lục Tràng, Nặc Lam Sơn nhìn chằm chằm vào ba người La Phong đang rời đi, đôi mắt âm lãnh.
Hai người đầu trọc Dong Binh Vũ Trụ đến từ tổ chức Bắc Long Thành đang đi tới. Côn Tây giáo quan còn cười nói:
- Nặc Lam Sơn tiên sinh, ba người bọn La Phong chỉ là ba tiểu gia hỏa, căn bản không đáng để tức giận! Nếu Nặc Lam Sơn tiên sinh bực mình, tìm một cơ hội, tiêu diệt thân thể thực của hắn ngay là được!
- Đúng, Nặc Lam Sơn tiên sinh. Ta thấy, chúng ta nên tiến vào Quyết Chiến Không Gian đi.
- Chờ một chút.
Nặc Lam Sơn lạnh giá, quay đầu nhìn về phía Bố Lôi Mỗ, Hà Nhược gần đó
- Hai người các ngươi, tới đây.
- Chúng ta hả?
Thanh niên tóc đỏ da trắng Hà Nhược, và đại hán khôi ngô đen thui Bố Lôi Mỗ nhìn nhau, trong lòng run sợ.
Cường giả mà đến cả hai vị giáo quan đều phải cười bồi nói chuyện lại gọi họ? Nếu muốn nắm chặt họ thật sự quá dễ dàng.
Hà Nhược trong lòng phát khổ: "La Phong ơi La Phong, bị các ngươi hại thảm rồi!"
- Ra mắt đại nhân.
Hà Nhược, Bố Lôi Mỗ cung kính chào.
- Nặc Lam Sơn tiên sinh hỏi các ngươi cái gì, các ngươi phải nói cho hết.
Giáo quan Côn Tây quát.
- Vâng.
Hai người cung kính nói.
- Ta hỏi các ngươi.
Nặc Lam Sơn nhìn hai người
- Số Mạng Vũ Trụ Giả Định của La Phong là gì
Hà Nhược, Bố Lôi Mỗ giật mình, hơi chần chờ một chút, nhưng trước cái nhìn của hai giáo quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658494/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.