Trong phi thuyền vũ trụ, năm lãnh đạo quốc gia đều thở dồn dập, hiển nhiên cảnh vừa rồi thật sự quá nhanh, họ không kịp có phản ứng gì cả. Ma Vân chiến y nhanh chóng rút đi, lộ ra gương mặt của La Phong.
- La Phong?
- La tiên sinh?
Năm lãnh đạo quốc gia đều kinh ngạc nhìn người trước mắt, lập tức lộ ra vẻ hớn hở. Họ hiểu họ đã được cứu.
Từ Hân, La Hoa càng mừng hơn. Từ Hân lao thẳng vào ngực La Phong, ôm chặt lấy La Phong:
- Em sợ, sợ sau này rốt cuộc nhìn gặp lại anh, nhìn gặp lại Bình Bình và Tiểu Hải nữa…
- Không có việc gì nữa đâu, lão bà.
La Phong nhẹ giọng nói, rồi ôm thê tử một lát mới buông ra.
- Các vị.
La Phong nhìn về phía những người khác
- Ta còn có việc, các vị tạm thời cứ ở nguyên trong phi thuyền vũ trụ. Ở trong phi thuyền là rất an toàn.
- Ca, cẩn thận một chút.
La Hoa liền nói.
La Phong cười cười, sau đó nhè nhẹ nhéo vào khuôn mặt nhỏ nhắn của thê tử trong lòng mình, sau đó nhanh chóng ly khai, bay ra khỏi khoang!
Trên bầu trời Thái Bình Dương, La Phong ngẩng đầu nhìn lên phi thuyền vũ trụ đang biến mất khỏi chân trời.
- Cũng phải chính thức đại chiến một lần rồi!
- Đám Gia tộc Nặc Lam Sơn khốn khiếp, xem Địa Cầu là sân sau nhà chúng, tùy tiện muốn chơi sao thì chơi!
La Phong lơ lửng giữa không trung, hướng mắt nhìn về phía đại lục Châu Nam Mỹ, lập tức cười lạnh, bổ thẳng xuống hải vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658487/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.