Đêm khuya, trong phòng khách.
Hồng và Lôi Thần như mê muội, dán mắt vào đồng hồ thông tin trên cổ tay, cẩn thận đọc bí truyền tu luyện vũ giả của Vẫn Mặc Tinh nhất mạch mà lúc nãy La Phong vừa truyền tới.
"Trời, lại phải phát lực như thế này." Lôi Thần thì thào nói: "Sai rồi, Cửu Trùng Lôi Đao của ta thua nó rất xa."
"Nguyên lai có thể như vậy!" Hai mắt Hồng lóe sáng, cũng si mê đọc bí truyền.
La Phong nói:
- Tu luyện cơ sở trọng yếu nhất, nếu vừa mới bắt đầu mà đã nghĩ tới dùng tốc độ nhanh nhất mà phát triển, sau này sẽ dẫn đến cơ sở không vững chắc, tương lai khi đến bước ngoặt từ cấp hành tinh bậc chín tới cấp hằng tinh, rồi từ cấp Hằng Tinh bậc chín đến cấp Vũ Trụ, đều sẽ trở nên rất khó khăn. Cơ sở phải bền chắc! Chà, các ngươi có đang nghe không đó?
Lời này là của Ba Ba Tháp buộc La Phong nhất định phải nói ra.
- Được rồi được rồi. Lão Tam. Thời kỳ trước Đại Niết Bàn, chúng ta đã bắt đầu học võ. Đương nhiên biết tầm quan trọng của cơ sở.
Lôi Thần vội phất tay.
- Bí tịch thật sự quá… quá… quá tài ba. Đừng quấy nhiễu ta xem bí tịch.
- Ngươi…
La Phong dở khóc dở cười.
- Bí tịch quả là tài ba.
Hồng ngẩng đầu nhìn về phía La Phong, có vẻ rất chấn động.
- La Phong, tuyệt đối là loại "nói ít hiểu nhiều" nhất mà ta từng thấy quá. Giảng giải vô cùng rõ ràng, thậm chí đến cả một vài ý cảnh vốn phải tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658450/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.