La Phong khiếp sợ nhìn Ba Ba Tháp.
Truyền thừa hồn ấn? Mình sao chẳng cảm giác thấy gì!
- Ngươi giật mình như vậy làm gì!
Ba Ba Tháp bên cạnh vung tay lên, chợt xuất hiện một cái ghế đu. Sau đó Ba Ba Tháp nằm thẳng trên ghế, thích ý lay động qua lại, giống như trẻ con lắc giường.
- Chủ nhân là bất hủ, truyền thừa hồn ấn do ông chế tạo lẳng lặng dung nhập vào linh hồn ngươi. Nếu để ngươi phát giác… vậy còn gì gọi là bất hủ nữa chứ? Với thành tựu của chủ nhân về mặt hồn ấn, cho dù có ám toán giới chủ, giới chủ cũng chẳng phát hiện được, chứ đừng nói ngươi chỉ là một tên tiểu gia hỏa cấp hành tinh.
La Phong bất lực.
Đối mặt với con đường mà sư phụ trước khi chết đã vạch ra cho mình, mình thật ra chẳng có một chút năng lực phản kháng nào cả!
- La Phong!
Ba Ba Tháp gác cái chân lên ghế đu, vung tay lên. Trong tay hắn xuất hiện một quả táo bình thường trên Địa Cầu, rồi cắn ăn xoạp xoạp.
- Từ nay về sau, sau khi tiến vào không gian giả định, ngươi chủ yếu đều tu luyện trong tu luyện thất này. Ngày hôm nay, ta chính là muốn xác định đường lối cho ngươi về sau!
- Ngươi nên biết… bất luận làm gì, trước hết phải vạch ra lộ tuyến tốt, sau đó mới bước từng bước, như vậy mới có thể đi xa. Không có kế hoạch mục đích mà vùi đầu khổ tu một cách mù quáng, là lãng phí thời gian.
Ba Ba Tháp nói:
- Ta chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658404/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.