Chương trước
Chương sau
Ba người La Phong, Xinh Đẹp, Băng Sơn trông tương đối giống nhau, đều bên ngoài mặc quân phục tác chiến, bên trong mặc bộ đồ Hắc Thần. Chỉ là hai người Xinh Đẹp, Băng Sơn có đeo chiếc mặt nạ kim sắc! Bộ quân phục tác chiến, giày chiến vân vân này là vừa rồi do La Phong sau khi xem xong trận chiến giữa Hồng và Thú Hoàng xong, mới trở lại phi cơ chiến đấu thông minh mặc vào.
Ba người sóng vai ngự không phi hành trên bầu trời hồ nước.
- Ba chúng ta tách ra mà tìm.
Thân vệ Xinh Đẹp nói.
- Được.
Thanh âm Băng Sơn lạnh giá đều đều không thay đổi.
- Được.
La Phong cũng gật đầu.
Phương viên hồ nước Đảo Sương chừng hơn trăm dặm, cả một diện tích lớn như vậy! Huống chi lúc trước khi Thú Hoàng chiếm vùng đất sâu ba ngàn năm trăm thước, chiều sâu trung bình hồ nước cũng chỉ khoảng ba trăm thước. Không biết chừng bảo vật vẫn còn ở đâu đó dưới lớp bùn đáy hồ, trong tầng thổ nhưỡng, tầng đá. Muốn tìm nó rất khó.
La Phong rất tán thành việc tách ra mà tìm.
"So với việc xuống tầng đá dưới đất với phạm vi lớn hơn nữa, ta xem xét hồ nước một chút trước." La Phong không khỏi liếc mắt nhìn xa xa. Chỉ thấy ngoài mấy ngàn thước có một bóng người đang bổ xuống phóng vào hồ nước, hiển nhiên là vừa có một vị cường giả nghị sĩ nhảy vào.
- Bảo vật chính thức trong hồ nước Đảo Sương quả có hấp lực rất lớn.
Tõm!
Bọt nước tung tóe, La Phong bổ thẳng xuống hồ nước.
Mặc quân phục tác chiến bên ngoài, bên trong mặc bộ đồ Hắc Thần, chân đạp Độn Thiên Toa, mười tám lưỡi dao thủ hộ chung quanh thân thể, chuẩn bị xuất kích bất kỳ thời khắc nào.
La Phong có thể nói được trang bị tới tận răng.
"Bảo vật, cũng không biết bảo vật là thứ gì, tìm như thế nào?" La Phong hơi đau đầu. Bây giờ các thế lực khắp nơi đều không rõ bảo vật là thứ gì, số lượng bao nhiêu, chỉ có thể tìm lung tung như người mù. "May mà ta là tinh thần niệm sư, tinh thần niệm lực lan ra chung quanh phạm vi hai trăm mét. Lục soát thôi!"
Niệm lực quét còn hiệu quả hơn cả ra- đa.
Cứ như vậy, La Phong bắt đầu một hồi tìm bảo vật "huyết tinh"! Lần trước tới hồ nước Đảo Sương, La Phong từng thiếu chút nữa đã bỏ mạng. Còn lần này, quái thú cấp lãnh chúa cao cấp không nằm trong ý nghĩ của La Phong. Một lưỡi dao là có thể đánh cho quái thú cấp lãnh chúa chết tươi một cách đơn giản. Dễ dàng vô cùng.
Mất ba mươi hai phút!
La Phong dùng tốc độ kinh người quét tới trên 80% hồ nước. Một đường giết trên ngàn con quái thú. Đánh chết mười ba con quái thú cấp lãnh chúa, trong đó có hai con 'quái thú cấp lãnh chúa cao cấp', nhân tiện được La Phong dùng niệm lực khống chế thu vào ba lô hình thành từ 'bộ đồ Hắc Thần' sau lưng.
"Tinh thần niệm sư cấp hành tinh quả rất dễ kiếm tiền trên Địa Cầu. Chỉ lấy hai món vật liệu, còn thì bỏ qua những con quái thú cấp lãnh chúa khác."
La Phong vô cùng cảm thán.
- La Phong, có phát hiện gì trong hồ nước không?
Một thanh âm qua đồng hồ thông tin truyền đến. Đó là thanh âm của Xinh Đẹp.
- Ta đã thăm dò trên 36 phần trăm hồ nước, nhưng không có thu hoạch gì.
- Không phát hiện gì.
La Phong thấp giọng nói:
- Ta thăm dò khoảng 80% khu vực rồi.
Nói về năng lực thăm dò cường giả cấp hành tinh khẳng định mạnh hơn các chiến thần. Bởi vì vũ giả cấp hành tinh có thể ngoại phóng nguyên năng gien của họ! Như Pháp Nhĩ nghị viên, thân thể có ngọn lửa vờn quanh. Như Lam Nhiễm ở cơ sở Giang Nam Thị, lúc trước khi ngăn La Phong giết Lý Diệu, nhiệt độ không khí chung quanh hạ xuống nhanh chóng, trong nháy mắt những vòi phun nước cũng kết băng.
Vũ giả cấp hành tinh, có thể khống chế năng lượng trong phạm vi nhất định chung quanh, do đó khi thăm dò bảo vật đương nhiên nhanh hơn…
Tinh thần niệm sư Cấp hành tinh có năng lực thăm dò mạnh nhất! Tiếp theo là vũ giả cấp hành tinh, rồi tiếp theo là tinh thần niệm sư cấp chiến thần, cuối cùng mới là vũ giả chiến thần! Vũ giả chiến thần chỉ có thể dùng đôi mắt đáng thương mà nhìn, hiệu suất thấp nhất.
- Ngươi tìm 80%, ta tìm 36%, Băng Sơn tìm 41%, không hề có thu hoạch gì. Ba người chúng ta cộng lại, phỏng chừng cũng đã trên 95% rồi. Ta cho rằng… Chúng ta nên tiến vào dưới đất thăm dò.
Xinh Đẹp truyền âm nói.
- Ta đồng ý.
La Phong trả lời.
Vèo!
Cùng lúc này, ba vị cường giả cấp hành tinh Xinh Đẹp, Băng Sơn, La Phong nhanh chóng phóng lên cao, phá vỡ mặt nước bay lên không trung, rồi sau đó bay về phía nơi vốn là đảo sương giữa hồ nước.
Tõm! Tõm!
La Phong thấy xa xa, một vũ giả cấp chiến thần từ phi cơ chiến đấu nhảy vào hồ nước.
"Đến cả chiến thần cũng đến tìm bảo vật à, rõ là…" La Phong lắc đầu. "Họ cũng không hề ngốc. Lại nhảy vào vùng đất giữa hòn đảo mà tìm." Chiến thần vào hồ nước, gặp phải quái thú cấp lãnh chúa quả thực là khó mà giữ mạng mình được. Nơi mấy chiến thần nhảy xuống hồ nước, chính là nơi lúc trước có hòn đảo!
Nhưng sau một trường đại chiến, cả tầng ngoài của hòn đảo đã bị đánh bay đi, phần còn lại của đảo đều ở dưới mặt nước. Dùng mắt thường không thể thấy được.
Những chiến thần đó vừa nhảy xuống, lập tức nhanh chóng chui vào đất, rồi tiếp tục khoan sâu xuống tầng trong đất, đá tìm bảo vật! Tầng đá rất ít gặp phải quái thú, cho dù gặp phải, bình thường cũng có thực lực rất yếu.
"Phạm vi tìm kiếm trong tầng thổ nhưỡng, tầng đá sâu dưới đất càng rộng hơn. Hơn nữa thăm dò khó khăn trong nước nhiều."
Xinh Đẹp nói giọng lạnh giá:
- Theo biện pháp cũ, chúng ta tách ra.
- Ta xin đi trước.
La Phong nói rất đơn giản, bổ thẳng xuống, tiến vào hồ. Chỉ sâu vài trăm thước là La Phong là tiến vào tầng đất đá. Trên đầu dưới chân, hai chân tự động kéo dài ra biến thành một cái gai nhọn, dễ dàng đâm vỡ đất đá phía dưới, rồi tiếp tục đi xuống!
Dưới đất, toàn bộ đều tối tăm.
"Xuống sâu dưới đất tìm bảo vật quả là rất khó với người khác." Tinh thần niệm lực của La Phong lan ra. Bởi vì không biết bảo vật là có dạng gì, là thực vật hay khoáng vật, Hay là sinh mạng? Không chừng là di tích văn minh cổ. Vì không biết, không có mục tiêu, do đó khi dò xét cũng tương đối chậm.
Ba giờ sau.
Sâu dưới đất hai ba cây số, một con sông ngầm dưới đất, nước sông mãnh liệt vô cùng. Bùng một tiếng, La Phong phá vỡ tầng đá rơi vào sông ngầm.
"Chính là nơi này." "Lần trước khi ta ăn Thiên Niên Liễu Mộc Tâm, chính là ở bên cạnh bờ sông ngầm này. Quả làm cho người ta phải hoài niệm." Bây giờ hắn cũng tìm một cái động ở cạnh hồ nước nghỉ ngơi một chút.
La Phong tới một chỗ cao gần sông ngầm, dễ dàng đào ra một huyệt động, rồi nhắm mắt khoanh chân ngồi xuống. Sau ba giờ thăm dò không gián đoạn, hơn nữa lục soát trước sau cao thấp bán kính chừng 200 thước chung quanh mình, cho dù đủ niệm lực, thì tâm thần cũng rất mệt.
"Mùi gì thế?" La Phong đang khoanh chân ngồi nghỉ ngơi đột nhiên giật giật mũi.
Một mùi nhàn nhạt mờ ảo truyền vào mũi.
Mùi gạo?
La Phong mở choàng mắt: "Bảo vật! Rất có thể là bảo vật!"
Dưới đất hai ba cây số mà có mùi gạo, đây là việc rất cổ quái. Việc cổ quái thì không biết chừng sẽ liên quan tới bí mật đảo sương rồi.
Mũi La Phong ngửi ngửi, rồi như một con cá, lao thẳng vào dòng sông ngầm dưới đất. Chốc chốc thò mũi lên khỏi sông ra cẩn thận ngửi một chút: "Chính là phương hướng này! Mùi này từ hướng đó truyền đến!" Một khi xác nhận được phương hướng, La Phong lập tức theo dòng sông ngầm dưới đất mà chạy tới rất nhanh chóng.
Càng đến gần, mùi gạo cũng càng đậm.
"Ầm ầm… "
La Phong theo sông ngầm dưới đất đi tới một con sông còn rộng hơn nữa.
Sông ngầm vừa rồi hình hình như chỉ là một nhánh của dòng sông rộng lớn này.
"Có quái thú thủy vực."
Niệm lực của La Phong đảo qua đã phát hiện ra. "Số lượng không nhiều lắm, nhưng thực lực phần lớn đều mạnh cả."
Đối với La Phong, việc này không có gì khó hiểu.
Lúc trước, trong căn cứ đóng quân Hoa Hạ Quốc, La Phong đã thấy trên màn hình hiển thị. Chiều sâu trung bình hồ nước là ba trăm thước, nơi sâu nhất cũng gần một ngàn thước. Nhưng chỉ là những dữ liệu đồ hình. Trên thực tế hồ nước lại có những đường thông xuống đất, tỷ như con Thú Hoàng với thể tích khổng lồ như vậy, khi từ ba ngàn năm trăm mét dưới đất lại vọt lên hồ nước, nên lúc thì nó ở dưới nước, lúc thì nó ở dưới đất.
Vì Thú Hoàng di chuyển như vậy, sẽ sinh ra những đường đi thông xuống đất! Lúc đó trên màn hình thăm dò, cũng phát hiện dưới đất có một vài thông đạo, nơi đó có không ít quái thú thủy vực.
Do đó lúc này La Phong không hề ngạc nhiên. "Mùi này ở bên kia truyền đến." La Phong nhanh chóng bay lên.
Vèo!
Trên dòng sông ngầm rộng lớn gần ba mét, La Phong tựa như thuấn di xuất hiện ở vùng ngoài năm mươi thước, dẫm trên mặt hồ, lướt về phía trước…
Trên hồ nước ngầm u ám, một viên tinh thể màu trắng nửa trong suốt lơ lửng giữa không trung. Dòng sâm u ám cũng nhờ đó có vài ánh sáng yếu ớt. Tinh thể trong suốt màu trắng còn tản ra một mùi gạo, làm cho người ta không khỏi muốn nuốt nước miếng. Nhưng trong hồ nước dưới đất này có vô số quái thú thủy vực, con nào cũng nhìn chằm chằm vào tinh thể màu trắng, trong đó còn có một con trong nháy mắt nhảy lên nuốt vào!
La Phong vừa mới thấy tinh thể màu trắng, rồi cơ hồ chỉ chớp mắt đã thấy nó bị một con quái thú thủy vực nuốt vào.
"Không hợp lý."
La Phong nghi hoặc nhìn cảnh trước mắt. "Các quái thú thủy vực khác tại sao không nhảy lên tranh đoạt? Trong số này có không ít con là quái thú cấp lãnh chúa, trí tuệ không thấp hơn nhân loại. Chúng không ngốc, khẳng định phải có nguyên nhân gì đó."
- Xoẹt xoẹt…
Chỉ thấy trong nước sông, con quái thú giáp xác vừa nhảy lên nuốt tinh thể màu trắng toàn thân bắt đầu phát ra những luồng ánh sáng trắng. Rồi toàn thân nó như đều bành trướng ra. Một tiếng gầm ghê rợn vang lên
- Bùng!
Con quái thú giáp xác nổ tung ra, thi thể vỡ vụn, máu tươi văng tung tóe. Một viên tinh thể màu trắng mê người vẫn còn đó, lơ lửng trên mặt hồ.
Một đám quái thú thủy vực vây quanh tinh thể màu trắng. Cả đám thèm thuồng vô cùng, nhưng không có con nào dám nuốt vào.
La Phong thấy thế hít mạnh một hơi. Tinh thể màu trắng đó thoạt nhìn vô cùng thần kỳ, mùi vị tự nhiên làm cho người ta chảy nước miếng, không ngờ là một 'độc dược' như thế, ăn vào là chết.
"Trong hồ nước này lại có nhiều thi thể nát vụn như vậy." Niệm lực La Phong đảo qua đã phát hiện. "Xem ra lúc trước có không ít quái thú vì nuốt nó mà chết."
Ngay lúc này…
- Là bảo vật.
- Bảo vật của Đảo sương
Một tiếng Anh tiếng kinh hô vang lên. Hai bóng người từ phương hướng bất đồng bắn ra.
- Là của ta.
Ánh mắt La Phong lóe lên. Lập tức tâm ý thoáng động, tinh thần niệm lực hình thành một bàn tay vô hình chộp thẳng tới! La Phong không dám dùng tay để bắt món đồ quỷ dị này.
- Bùng!
Một bàn tay màu trắng to như cái bát cũng trống rỗng xuất hiện chộp lấy tinh thể này, va vào tinh thần niệm lực của La Phong, làm cả hai cái đều vỡ tan.
- La Phong, ta là Mặc Hán Đức Sâm, mau mau tránh ra.
Một tiếng Hán không trôi chảy chợt quát lên.
"Đệ tam nghị trưởng, Băng Tuyết Đại Đế Mặc Hán Đức Sâm?"
Trong lòng La Phong hiện lên tư liệu về người này. Băng Tuyết Đại Đế Mặc Hán Đức Sâm, là một trong hai vũ giả cấp hành tinh cấp ba trên Địa Cầu, sinh ra ở Hoa Kỳ, là cường giả mạnh nhất chính phủ Hoa Kỳ. Vì lực khống chế băng tuyết xuất thần nhập hóa, người ta gọi là Băng Tuyết Đại Đế.
Là siêu cường giả chỉ sau Hồng, Lôi Thần!
- Đây là vật của Cực Hạn Vũ Quán ta. Thế mà ngươi cũng dám cướp, muốn chết sao!
La Phong quát lên một tiếng lớn, Độn Thiên Toa lập tức lơ lửng trước người, tùy thời chuẩn bị thi triển tuyệt chiêu.
----- o O o -----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.