Tiểu khu Minh Nguyệt, Dương Châu thành, sáng sớm, mặt trời vừa mọc.
- Ba, cẩn thận một chút, chậm một chút.
La Phong đỡ cha La Hồng Quốc. Còn La Hồng Quốc đang đi từng bước một trên con đường tiểu khu.
- Chào La nghị sĩ.
Trong tiểu khu, một vũ giả thanh niên thấy La Phong, lộ ra vẻ sùng bái, vội cung kính chào. Trong lòng thì thán phục:
- La nghị sĩ bây giờ đã là tồn tại trên cấp chiến thần, đủ để ngồi ngang hàng với tầng lãnh đạo như tổng thống ngũ đại cường quốc, lại còn tự mình đỡ cha.
La Phong đỡ cha đi trên những con đường đá cuội quanh bãi cỏ.
- Tiểu Phong, con bây giờ thân đã khác trước, không cần tự mình đỡ cha nữa. Trong nhà không phải có người phục vụ chuyên môn sao?
La Hồng Quốc thì thào
- Con nhìn xem, có không ít lão hàng xóm nói ngầm cho ta biết, tiểu Phong bây giờ đã là 'nghị sĩ ' rồi. Phải chú ý tới thân phận một chút chứ.
- Con là nghị sĩ, ngài chính là ba của 'nghị sĩ", vẫn to hơn con.
La Phong cười hắc hắc.
La Hồng Quốc không khỏi lắc đầu cười.
Nhìn cha đi đường khó khăn như vậy, La Phong cảm thấy cũng có chút bất lực. Lúc trước vợ chồng Lý Diệu đối phó với người trong nhà mình, đặc biệt là cha đã thiếu chút nữa mất đi mạng nhỏ. Mặc dù may mắn thoát nạn, nhưng eo lưng và xương sống cha bị thương nghiêm trọng. Mặc dù mình nghĩ đủ biện pháp tìm được một vài dược vật, nhưng hiệu quả không mạnh.
Bây giờ, hai chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658380/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.