Chương trước
Chương sau
- Điện thoại của Nghị trưởng?
Lý Diệu cũng biến sắc.
Hắn mặc dù là nhân vật tuyệt đỉnh trong cộng đồng chiến thần, nhưng nếu so với Tổng thủ lĩnh liên minh HR, thì địa vị hắn vẫn chênh lệch rất lớn.
Nghị trưởng có thể nói là hoàng đế trên thế giới ngầm!
- Ngươi tới đây.
Duy Ny Na vội kéo Lý Diệu ra xa, thì thào trịnh trọng nói:
- Vừa rồi nghị trưởng gọi điện thoại tới, là cảnh cáo chúng ta tuyệt đối không thể động tới gia thuộc của La Phong. Một khi phát sinh… gia tộc Polainas ta sẽ bị cả liên minh trừng phạt!
- Cái gì?
Lý Diệu nhướng mày
- Không thể, gia tộc Polainas ngươi cũng là một trong gia tộc trung tâm, mặc dù hắn là nghị trưởng, nhưng muốn để cả liên minh trừng phạt một gia tộc trung tâm, khẳng định là phải được cả hội nghị ngầm bỏ phiếu tập thể, cuối cùng mới có thể đưa ra quyết định như thế này. Chỉ một câu của hắn làm gì mà có quyền to như vậy.
Duy Ny Na thấp giọng nói:
- Nghị trưởng tin rằng một khi mời họp hội nghị, khẳng định có thể thông qua quyết định đó.
Lý Diệu cả kinh.
Hắn hiểu rồi…
Trên thế giới e rằng chỉ có Hồng và 'Lôi Thần", hai đại tuyệt thế cường giả, nói một câu mới có thể làm cả liên minh HR chấn động. Lần này nói giúp cho La Phong e rằng chính là Hồng!
- Khốn khiếp!
- Tên gia hỏa đó quả là vận cứt chó.
Lý Diệu chửi. Hắn hận không thể ngàn đao róc thịt La Phong. Vốn muốn diệt cả nhà La Phong để phát tiết cừu hận trong lòng, nhưng bây giờ rất rõ ràng… sau khi Hồng lên tiếng, không cần Hồng phái người, e rằng liên minh HR cũng sẽ chủ động cử nhân thủ đi bảo vệ người trong nhà La Phong.
Lý Diệu bây giờ căn bản không có biện pháp phái người làm.
- Hừ, Tổng quán chủ Hồng đã nhúng tay, vậy ta tha cho người trong nhà hắn đi.
Lý Diệu hừ lạnh một tiếng.
- Hồng cũng biết việc này, nhưng không ngăn trở ta đi đối phó La Phong… E rằng, hắn muốn mượn tay ta để ma luyện La Phong một phen.
Địa vị Lý Diệu cũng cao, rất dễ dàng đoán ra ý nghĩ của Hồng.
- Ma luyện? Nếu ma luyện thất bại, La Phong sẽ chết.
Ánh mắt Lý Diệu lạnh đi
- Duy Ny Na, ngươi ở lại căn cứ thị Paris, có gì chúng ta sẽ điện thoại liên lạc.
- Ừm
Duy Ny Na cũng gật gật đầu.
Trên máy bay chở khách.
Máy bay chở khách này xuất phát lúc giữa trưa 11 giờ 45, ly khai căn cứ thị Paris, tiến về đại lục Australia. Tổng cộng có gần sáu mươi lữ khách trên máy bay chở khách này. Gần sáu mươi người này đều là những nhân viên được Lý Diệu đưa tới đại lục Australia, có một vài người chuyên môn phụ trách việc lắp đặt, sử dụng pháo laser.
- Cái gì, Lý tiên sinh, ngươi có pháo phóng xạ à?
Nam tử da vàng bên cạnh giật mình
- Ôi, thượng đế.
Hai nam tử da trắng kia cũng kinh ngạc đến ngây người.
- Pháo phóng xạ là vũ khí cấm.
Một nam tử da trắng râu quai nón liền nói:
- Liên Minh Địa Cầu tuyệt đối cấm việc vận chuyển lậu pháo phóng xạ và tên lửa tầm xa.
- Có cấm mấy cũng không cấm hoàn toàn được
Lý Diệu nói vẻ không quan tâm
- Hàng năm đều có việc vận chuyển một vài khẩu pháo laser, vũ khí hạt nhân từ Hoa Kỳ, từ Âu Châu tới mấy Căn Cứ Thị nhỏ! Liên Minh Địa Cầu cũng mở một mắt nhắm một mắt
- Huống chi Liên Minh Địa Cầu, cũng do ngũ đại cường quốc cùng thành lập, quyền lực đều nằm trong tay ngũ đại cường quốc. Liên Minh Địa Cầu chỉ là con rối thôi.
Ba gã chiến thần bên cạnh cũng không khỏi nở nụ cười.
Pháo laser (pháo phóng xạ),vũ khí hạt nhân, xem như hai vũ khí mạnh nhất của xã hội nhân loại!
Phạm vi công kích của vũ khí hạt nhân tuy lớn, uy lực cũng lớn, cái khuyết điểm là sinh ra bức xạ hạt nhân, dễ khiến cho quái thú biến dị.
Pháo laser, công kích rất ghê gớm, có thể gọi là 'tử quang", là thứ vũ khí mà nhân loại thích nhất bây giờ.
- Lý tiên sinh, thật có thủ đoạn, bội phục bội phục.
Nam tử da vàng cười hắc hắc
- Không biết nếu ta muốn mua pháo laser, Lý tiên sinh có thể tìm được một khẩu không?
- Việc này có thể không làm được.
Lý Diệu vội lắc đầu
- Pháo laser của ta sau khi dùng xong, vẫn phải lập tức trả về! Nếu để thời gian dài, rất dễ bị tra ra. Đến lúc đó rất là phiền phức. Sao… Bắc Hậu Cương, người Nhật Bản các ngươi hẳn là muốn có được pháo laser lắm à?
Nhật Bản, là cường quốc kinh tế trước thời kỳ Đại Niết Bàn.
Thế nhưng họ là đảo quốc, hơn nữa vì lúc trước săn giết rất nhiều loại cá mập và các loại cá cỡ lớn. Trong thời kỳ Đại Niết Bàn… những con quái thú biến dị, những con cá cỡ lớn như cá mập sau khi đã biến dị, thực lực trở nên cực kỳ cường đại.
Có không ít quái thú dưới biển cấp lãnh chúa, thậm chí còn có cả quái thú Vương cấp! Cấp lãnh chúa, Vương cấp đều có trí tuệ có thể so với nhân loại rồi.
Do đó chúng báo thù!
Chúng tập kết đại quân, vây công đảo Nhật Bản!
Đảo quốc vốn phòng ngự rất khó, đối mặt với vô cùng vô tận quái thú hải dương cứ bơi theo sông xuyên vào lục địa, tiến vào phía trong, bầu trời thì quái thú phi cầm hợp lực giáp công, thậm chí còn có cả quái thú Vương cấp tham gia…
Nhật Bản chỉ có thể liều mạng vùng vẫy. Cuối cùng không chịu được, tất cả quốc dân chỉ có nước nghĩ biện pháp mà chạy trốn!
Vì khi mới bắt đầu Đại Niết Bàn, trình độ biến dị của đám quái thú cũng không cao, khi đó cũng có rất nhiều nhân vật có quyền có thế chạy thoát. Mặc dù một đại quốc lúc trước cuối cùng chỉ còn lại có mấy trăm vạn dân cư, nhưng trải qua hơn mười năm hồi phục, ngày hôm đó họ cũng coi như một dân tộc nhỏ trên thế giới.
- Phí tổn để xây dựng quá đắt.
Bắc Nguyên Cương trịnh trọng nói:
- Lý tiên sinh, nếu ngươi có thể giúp tìm được một khẩu pháo laser, ta nguyện ý bỏ giá gấp hai mươi lần giá thành!
- Hai mươi lần?
Lý Diệu nhướng mày một cái.
Bản thân pháo laser rất đắt, hơn nữa có tính đặc thù, có tiền cũng không mua được.
- Ta rất muốn, đáng tiếc ta không có năng lực.
Máy bay chở khách tiến vào phạm vi đại lục Australia.
Lý Diệu một mình một người ly khai khoang tàu, đi vào buồng vệ sinh.
- Alô, Duy Ny Na.
Lý Diệu liên lạc với Duy Ny Na
- La Phong bây giờ ở đâu?
Liên minh HR là có thể thông qua đồng hồ thông tin, xác nhận vị trí vũ giả.
- Không có biện pháp xác định.
Trên đồng hồ thông tin truyền đến thanh âm hơi lo lắng
- Ta đang suy nghĩ biện pháp khác.
- Sao không có biện pháp xác định chứ?
Lý Diệu biến sắc.
Liên minh HR có thể thông qua đồng hồ thông tin, xác nhận vị trí mà.
Như lúc trước, chính nhờ đó mà lục soát được tin tức của vô số vũ giả chung quanh thi thể Lý Uy.
- Địa điểm mà đồng hồ thông tin hắn hiển thị là trại huấn luyện tinh anh!
Thanh âm Duy Ny Na cũng rất lo lắng.
- Vẫn còn ở trại huấn luyện à? Không đúng, hắn ở đại lục Australia mà.
Lý Diệu nghi hoặc.
- Đương nhiên không đúng, chứng tỏ rằng… La Phong đã đổi đồng hồ rồi!
Thanh âm trong đồng hồ thông tin rất nhỏ
- Đồng hồ thông tin của hắn lúc trước bây giờ hắn để ở trại huấn luyện. Đồng hồ thông tin mà hắn sử dụng bây giờ thì trong liên minh HR không hề ghi lại!
Sự thật chính là như thế.
Trước ngày một tháng tám, La Phong có biên độ chiến lực đạt tới 12, hắn có được một phần thưởng lớn. Trong phần thưởng bao hàm cả quân phục tác chiến, binh khí trọn bộ đủ loại, cũng có nhiều món đồ nho nhỏ như ống nhòm, đồng hồ thông tin v. v., La Phong đổi đồng hồ thông tin mới, là do nội bộ Cực Hạn Vũ Quán đặc chế, chỉ có nhân viên lãnh đạo mới có thể có được.
Do không phải chế tạo từ liên minh HR, nên không có cửa sau, liên minh HR cũng không thể ghi lại được.
- Đồng hồ thông tin mà La Phong sử dụng, hẳn là do Cực Hạn Vũ Quán đặc chế, chúng ta không có cách nào tra ra được.
Duy Ny Na nói.
- Hừ hừ, phải làm sao?
Lý Diệu nóng nảy.
Không xác định được vị trí của La Phong, muốn tìm một người trên đại lục Australia mênh mông thiên địa, quả là mò kim đáy bể.
- Bây giờ chỉ có một biện pháp, gọi điện thoại cho đồng hồ thông tin La Phong! Một khi gọi được điện thoại, có thể tra được vị trí.
Duy Ny Na nói. Công năng này rất phổ biến. Chỉ cần điện thoại di động bình thường cũng đã có công năng này. Chỉ cần gọi điện thoại cho đối phương, cho dù đối phương không tiếp, nhưng tín hiệu vẫn tới đó, vẫn có thể xác định được vị trí.
- Vậy gọi điện thoại cho hắn đi.
Lý Diệu liền nói.
- Nhưng, ta còn chưa tra được số điện thoại mới trên đồng hồ thông tin của hắn.
Duy Ny Na bất lực.
Không biết số điện thoại, làm sao mà gọi?
Kỳ thật La Phong cũng mới được được phân phối đồng hồ thông tin ngay trước ngày một tháng tám. Cũng chỉ có mấy học viên quan hệ tốt ở phe Hoa Hạ trong trại huấn luyện là biết số điện thoại này của La Phong thôi.
- Tra, nhất định phải tra cho được số hắn.
Lý Diệu nóng nảy.
- Hắn vừa đổi đồng hồ thông tin, rất ít người biết số hắn. Phỏng chừng trong trại huấn luyện chỉ một vài bằng hữu hắn mới biết. Bản thân quản lý ngành trong trại huấn luyện tinh anh cũng có lưu phương thức liên lạc.
Duy Ny Na bất lực
- Nhưng, ta căn bản không thể vào được số liệu của các ngành trong Cực Hạn Vũ Quán.
- Nhanh, tra đi, máy bay sắp hạ cánh. Chúng ta không thể vác nhiều hòm xiểng như vậy mà chiến đấu với quái thú được. Một khi gặp bầy quái thú, mấy trang bị tinh xảo của pháo laser mà hư hao một chút, thì có thể cả dụng cụ đều hỏng cả.
Lý Diệu nóng nảy
- Mau xác định vị trí La Phong đi!
- Ừm, ta gọi cho Cancade thử xem.
Sau khi ngắt điện thoại.
Lý Diệu trở lại khoang tàu, bên trong khoang những người khác đều rất thong dong.
- Khắc Lai Ân.
Lý Diệu quay sang một trung niên da trắng hỏi
- Nếu lát nữa chúng ta vận chuyển vài dặm đường mấy cái hòm này, rồi lắp ráp, có vấn đề gì hay không?
Khắc Lai Ân cung kính nói:
- Lý tiên sinh, mấy hòm này mặc dù đều được bảo vệ rất tốt cho từng bộ phận một, một khi công kích sẽ không sinh ra vấn đề gì. Nhưng… dù sao đây cũng là vũ khí quang học tinh xảo, một khi có một bộ phận bị hao tổn, rất có thể dẫn đến cả khẩu pháo laser không thể hoạt động được. Do đó chúng ta không thể mạo hiểm được.
Lý Diệu không khỏi nghiến răng.
Hắn sốt ruột!
- Tầm bắn của pháo laser là bao nhiêu?
Lý Diệu lại hỏi.
- Nói về tầm bắn thì rất khó nói.
Khắc Lai Ân trịnh trọng nói:
- Pháo laser, mặc dù là vũ khí cấp cao, nhưng nó cũng có nhược điểm của nó! Đầu tiên, nó chỉ bắn thẳng! Nhưng Địa Cầu là hình cầu, do đó mặt ngoài Địa Cầu tuyệt nhiên không phải là mặt phẳng tuyệt đối, mà là một mặt cong!
- Nếu mục tiêu cách xa một chút, từ mặt đất chúng ta căn bản không thể thấy được mục tiêu, tự nhiên pháo laser sẽ không thể bắn trúng!
- Do đó pháo laser khẳng định phải đưa lên chỗ cao, như vậy tầm bắn càng xa!
- Đương nhiên mục tiêu là tinh thần niệm sư. Nếu hắn phi hành trên không, có thể để chúng ta phát hiện từ khoảng cách xa, hơn nữa bắn thẳng vào không trung thì không có trở ngại gì. Như vậy có thể trong nháy mắt bắn chết ngay.
Khắc Lai Ân cười nói:
- Không cần hoài nghi về uy lực của pháo laser, vấn đề khó khăn bây giờ là phải làm cho hắn phi hành lên trời cao.
- Nếu trên mặt đất, chỉ cần cách xa một chút, chúng ta sẽ không thể công kích hắn được.
Khắc Lai Ân nói:
- Còn một điểm nữa… Chú ý tới khí hậu, nếu sương mù, mưa to, cũng không thể công kích.
- Pháo laser là do ánh sáng ngưng tụ, còn mưa to và sương mù sẽ dẫn đến việc ánh sáng sinh ra khúc xạ, làm suy yếu uy lực pháo laser.
- Do đó… Pháo laser phải được lắp ở nơi cao, cách mục tiêu khá là gần! Như vậy mới có thể dễ dàng tìm được cơ hội, bắn chết mục tiêu.
Khắc Lai Ân nói.
Lý Diệu gật gật đầu.
Hắn cũng biết… Nhưng bây giờ không biết vị trí La Phong, làm sao mà cho máy bay hạ cánh đây?
----- o O o -----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.