- Cầm gì thế, sư đệ?
Triệu Nhược cười đi qua.
- À, là ngân hàng gửi tin báo số dư thay đổi.
La Phong trả lời.
Vừa nghe thế, William bên cạnh có vẻ rất khó chịu!
- Thông báo thay đổi số dư? Chậc chậc, sư đệ vừa mới tiến vào trại huấn luyện, đã kiếm được năm mươi ức, trong lịch sử trại huấn luyện cũng rất ít thấy việc này. Sư đệ, ngươi nên đãi, hơn nữa phải mời thứ ngon nhất.
Triệu Nhược bên cạnh nói. Mấy học viên Hoa Hạ khác ai nấy cũng đều xì xầm.
- Đương nhiên không thành vấn đề!
La Phong vẻ mặt cổ quái nhìn Triệu Nhược
- Sư tỷ, ngươi nói nếu ta thắng…
- Ặc… việc này…
Triệu Nhược gãi đầu.
- Triệu Nhược sư muội, ta vừa rồi cũng nghe rất rành mạch, ngươi thật sự đã nói như thế.
Sử Giang xen vào.
Triệu Nhược nhíu mày, nhìn Sử Giang:
- Sư huynh, ta không nhìn ra, ngươi cũng xấu như vậy. Được, nấu cơm thì nấu cơm!
Trong đại sảnh tầng thứ chín, đám thanh niên nam nữ phe Hoa Hạ chuyện trò vui vẻ.
Nhưng đám người phe Âu Minh bên cạnh đều không vui tí nào. Chúng dùng tiếng Anh xì xào bàn tán. Một thiếu nữ xinh xẻo tóc nâu không khỏi oán giận nói:
- William, sao ngươi lại bại dưới tay một người mới như vậy. Phát lực của ngươi không quá mạnh. Nhưng, kiếm pháp của ngươi xem như là hơn hẳn so với khi ngươi vào trại huấn luyện, sao lại thất bại chứ? Ngươi sơ ý à?
- Không.
William nhíu mày lắc đầu
- Ta đem hết toàn lực, nhưng về phát lực thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658296/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.