La Phong không khỏi mỉm cười. Thói đời thật là thú vị. Năm tháng trước mình còn tới vũ quán để tiến hành sát hạch học viên. Khi đó người trong gia đình mình đều ở phòng thuê rẻ tiền trong tiểu khu. Vừa chuyển mắt, mình đã ở trong tiểu khu Minh Nguyệt, hơn nữa đến cả mấy ngàn vạn cũng có thể kiếm được rất dễ dàng!
- Lần kiểm tra này cứ để Ô thúc tiến hành đi, đến lúc đó ta thuận tiện tới xem.
La Phong cười rồi qua một bên ngồi xuống. Lập tức có người phục vụ đưa trà nước và vài món điểm tâm ngọt.
- Tên điên.
Một nam tử mặc đồ luyện công, cũng là một giáo viên của Cực Hạn Vũ Quán, cười nói:
- Nghe nói hai tháng gần đây cậu giết ngàn vạn quái thú à? Hơn nữa cơ hồ đều là quái thú cấp thú binh cao cấp? Thực lực của cậu bây giờ có phải là đã đạt tới cấp "chiến tướng sơ cấp' rồi phải không?
- Theo ta thấy thì chắc chắc là vậy rồi.
Bên cạnh có người đồng ý gật đầu.
Ô Thông cũng gật đầu:
- Võ giả chiến sĩ cao cấp, cũng không thể giết nhiều quái thú như cắt đồ ăn như vậy được. La Phong cho dù không tới cấp chiến tướng sơ cấp, cũng khoảng chừng ấy. Ta nhớ La Phong tu luyện Cửu Trùng Lôi Đao, phỏng chừng Cửu Trùng Lôi Đao đã có chút thành tựu rồi.
La Phong giật mình.
Phải không vậy?
Mình giết một vạn con quái thú, hơn nữa thời gian ngắn ngủn không đến hai tháng, mà tuyệt đại đa số đều là cấp thú binh cao cấp. Loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/658242/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.