Chương trước
Chương sau
*Khi Bá Long tỉnh đậy thì cũng đã là chiều tối,hắn ngồi đậy vò vò cái đầu của mình.

Phải nói là từ khi đến nơi này thì hắn hình như rất ít khi được tắm rửa,tuy nghe có vẻ hơi bẩn nhưng mà người ở thế giới này rất ít khi tắm rửa.

Vì họ chỉ cần vận dụng một chút linh khí là đã có thể làm sạch cơ thể của mình mà không cần thông qua tắm rửa,nhưng là một kẻ xuyên việt nên việc không tắm rửu trong một thời gian luôn làm hắn cảm thấy khó chịu.

Bá Long đứng đậy kêu các đệ tử chuẩn bị nước nóng để hắn tắm rửu,các đệ tử cũng đã quen với thói quen kỳ lạ này của tông chủ nên cũng không có phản ứng gì khác mà đi chuẩn bị.

Nằm trong bồn tắm chứa đầy nước nóng Bá Long khẽ thở dài,chỉ mỗi khi được nằm trong làn nước này Bá Long mới cảm thấy mình đang sống.

Dù dã đến nơi này gần một năm nhưng mà Bá Long vẫn không thể bỏ qua được những thói quen được hình thành sau hàng chục năm sinh sống được,mỗi khi nhớ về quá khứ thì Bá Long cũng chỉ biết thở dài rồi cất nhưng kỷ niệm đó vào sâu trong ký ức của mình.

Tuy rất muốn quên đi nhưng kỷ niệm kia nhưng mà hắn lại không nỡ quên đi,cảm giác mâu thuẫn này làm cho hắn cực kỳ khó chịu.

Nhưng mà Bá Long hắn vẫn phải sống tiếp cho hết kiếp này,khi gặp được Văn An thì hắn vô cùng vui mừng khi gặp được đồng hương.

Đang chìm đắm trong suy nghĩ thì ột thanh âm đáng thức Bá Long quay về với hiện tại:

“Tông chủ,ngài đã tắm xong chưa.Có một người tự xưng là huynh đệ với ngài đang đứng ở bên ngoài”

“Ta ra liền đây”Bá Long đáp lại.

Bá Long đành phải rời khỏi làn nước ấm mà mặc đồ,đì ra thì thấy có một thân ảnh đang đứng ở cửu nhìn về phía hắn mỉm cười thi lễ:

“Long huynh đã lâu không gặp”

“Thiên Tâm huynh không cần khách khí,mời vào”Bá Long mỉm cười thi lễ lại,không hiểu sao trên người tên Thiên Tâm này Bá Long cảm nhận được sự chân thành cùng hòa ái.

Từ khi đến cái thế giới chết tiệt này thì ngoại trừ Lãnh Tuyệt ra thì chỉ có tên Thiên Tâm trước mắt này được Bá Long xem như huynh đệ mà thôi.

Tuy không hiểu tại sao nhưng Bá Long cảm thấy những gì hắn đối với mình là thật lòng chứ không vì mưu lời hay muốn lợi dụng hắn,cũng vị vậy nên hắn rất coi trọng người huynh đệ này.

“Long huynh không cần đâu,cũng sắp tới giờ rồi ta đến là mời huynh đi cùng ta đến buổi tiệc”Thanh Tâm mỉm cười nói ra ý định của mình.

“Tốt,vậy ta đi cùng huynh’’Bá Long mỉm cười đáp.

“Còn mấy vị này là?”Thiên Tâm nhìn mấy đệ tử đang ló đầu ra nhìn về phía này hỏi.

“Tâm huynh không cần để ý,chúng là đệ tử mà ta thu được trong quá trình rèn luyện thôi”Bá Long mim cười giới thiệu.

“Ồ”Thiên Tam cũng rất bất ngờ trước câu trả lời này,phải biết là chỉ có luyên huyết cảnh trở lên thì mới có thể khai tông lập phái mà thôi.

“Tu vi của huynh...”Thiên Tâm nghi hoặc nhìn về phía Bá Long,hình như cảm thấy mình hỏi quá thất lễ nên hắn vội vàng giải thích:

“Long huynh không cần nói cũng được,tiểu đệ cũng chỉ là tò mò mà thôi”

“Hahaha,không sao đâu.Đúng như vậy,tu vi của ta đã đạt tới Luyện huyết cảnh rồi”Bá Long không sao mỉm cười.

“Vậy thì cho tiểu đệ chúc mừng huynh”Thiên Tam nghe Bá Long thừa nhận thì vô cùng bất ngờ nhưng cũng không hỏi tiếp,ai cũng có bí mật của riêng mình cả hắn cũng như vậy.

Chỉ là có thể nhanh chóng đạt tới luyện huyết cảnh khi còn rất trẻ như thế này làm hắn rất kinh ngạc,trong lòng càng quyết tâm giao hảo với người băng hữu này.

Trước đây hắn hắn giao hảo với Bá Long là vì ơn cứu mạng mình,hơn nữa hắn thấy Bá Long làm người rất tốt còn không vì địa vị của hắn mà sinh ra xa cách.

Tuy nhiên sau khi biết được tu vi Bá Long hắn lại càng thêm quyết tâm giao hảo người bằng hữu này,không gì khác vì giao hảo với thiên tài thì không bao giờ là xấu cả.

“Không dám,ta chỉ là may mắn tìm được một cơ duyên nên mới được như ngày hôm nay”Bá Long khiêm tốn đạp lại.

“Nếu như đã là đệ tử của huynh vậy thì cho tất cả đến dự tiệc đi,dù sao thì ta cũng tổ chức lớn mà cũng không có mấy người tới nay có bọn họ thì cũng đúng dịp”Thiên Tâm đưa ra đề nghị.

“Vậy đa tạ Tâm huynh”Bá Long cũng không từ chối mà nhận lời luôn,hắn biết đây là lời thật lòng của Thiên Tâm,nếu như từ chối thì cũng quá thất lễ.

Đám đệ tử đang trốn đằng sau hóng chuyện nghe được mình cũng có thế đi dự tiệc thì cả đám nhao nhao chạy đi thay đồ,chuẩn bị đi dự tiệc.

Sau khi chờ tất cả đệ tử chuẩn bị xong thì Bá Long cùng với Bắc Thiên Tâm đi bộ đến nhà của hắn,trên đường đi thì hai người nói chuyện rất nhiều.

Nghe Thiên Tâm nói Bá Long mới biết khi hắn đi không lâu thì Bắc gia tổ chức một cuộc tỷ thí giữa các đệ tử,vốn Bắc Thiên Tâm nắm chắc phần thắng trong tay nhưng không hiểu sao nhảy ra một tên tộc đệ cực kỳ ưu tú.

Bắc Thiên Tâm vì một chút sơ suất nên bị vị tộc đệ kia đánh bại,cũng vì chuyển đó mà vị trí thiếu tộc trưởng của hắn cũng bị lung lay không vững.

Nhưng mà tên này lại không nhưng không buồn mà còn rất vui,nhìm vẻ mặt tràn đầy ý cười và đắc ý của hắn Bá Long nghi ngờ là tên này cố ý bị thua cũng không chừng.

“Tâm huynh hình như không muốn làm tộc trưởng sao?”Bá Long tò mò hỏi.

“Không,tuy từ bé ta đã được giáo dục để trở thành một thiếu tộc trưởng hợp cách nhưng mà đối với ta thì chức vị đó chẳng có sức hút gì cả.Mỗi ngày đều phải nhìn thấy phụ thân cùng các vị thúc bá cãi nhau mà ta cảm thấy phát chán,ta muốn được bước ra ngoài Thiên Tuyệt thành này xem xem thế giới ngoài kia trông như thế nào.Cho dù có mất đi cái mạng này thì ta vẫn sẵn lòng”Thiên Tâm cười lớn nói với Bá Long lý tưởng của mình.

Bá Long cũng có chút bất ngờ với lý tưởng của hắn,không nghĩ tới một thiếu chủ tưởng lai của một gia tộc lại có những lý tưởng như thế này.

Nhưng đây là lý tưởng của người khác Bá Long cũng không muốn đưa ra ý kiến gì cả,hắn chỉ có thể thành tâm chúc hắn thành cống mà thôi:

“Nếu đã như vậy thì ta chúc lý tưởng của huynh được thành sự thực”

Bắc Thiên Tâm cũng cười nhưng nghĩ tới cái gì vẻ mặt của hắn hiện lên vẻ do dự,nhưng rồi lại dứt khoát nhìn Bá Long hỏi:

“Long huynh,ta biết hỏi như thế này có hơi thất lễ nhưng huynh có thể nói cho ta được là thế giới ngoài kia trông như thế nào không?”Nói xong thì vẻ mặt của hắn hơi đỏ,xem ra hỏi câu này hắn đã lấy hết dũng khí rồi.

Bá Long cũng sững người,hắn cứ tưởng là tên này chuyện gì quan trọng lắm nhưng không ngờ lại là câu này.

“Thiên Tâm huynh,ta cũng không biết phải miêu tả nó như thế nào nữa.Tốt nhất là huynh hãy tự mắt nhìn thấy thì mới có thể cảm nhận được chân thật nhất,dù sao thì mỗi một người sẽ có nhận thức và cái nhìn khác nhau mà”Bá Long mỉm cười nói với Thiên Tâm,hắn cũng không thể nói thế giới ngoài kia toàn là những kẻ điên hở tý là giết người chứ.

“Đa tạ Long huynh chỉ điểm,tý nữa là ta đã đánh mất lý tưởng của mình rổi”Thiên Tam vội cảm tạ.

Xong thì cả hai tiếp tục trao đổi lẫn nhau,thật ra Bá Long không muốn nói ra vì chính bản thân hắn còn không rõ ràng thế giới ngoài kia ra sao.

Dù sao thì chủ yếu thời gian của hắn cũng chỉ chiến đấu với yêu thú,không thì cũng chỉ đi giết người đồ tông mà thôi.

Bá Long cũng chợt nhận ra hắn hình như cũng không có khoảng thời gian để nhìn ngắm cái thế giới này,nhưng nghĩ lại hắn cũng chỉ cười khổ một tiếng.

Dù sao cái mạng của hắn còn giữ không được nói gì đến thời gian ngắm cảnh đẹp nhân dan,nếu như có thể Bá Long cũng muốn một lần bỏ qua tất cả mà ngắm nhìn cái thế giới này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.