*“Quả nhiên kế hoạch ngươi đưa ra chả có chút hiệu quả nào,cũng may ta đề phòng từ trước”Linh Băng liếc nhìn Như Nguyệt nói.
Như Nguyệt nghe vậy thì cũng không biết nói gì,chỉ có thể tức giận đi tới đá thẳng một cú thật mạnh vào người Lữ Thiên Hành khiến vốn đang bất tỉnh Lữ Thiên Hành trực tiếp đánh thức.
“Ư...”Vừa tỉnh lại với trạng thái đau nhức cơ thể Lữ Thiên Hành,đang tính ngồi dậy thì một cơn đau ập tới đánh hắn lần nữa bất tỉnh.
Xách hắn như xách gà,Như Nguyệt cùng Linh Băng nhanh chóng rời khỏi hiện trường chẳng mấy chốc nơi này sẽ có người ghé thăm.
Sau khi về biệt phủ thì Như Nguyệt ném cả cơ thể của Lữ Thiên Hành xuống dưới đất,các đệ tử gần đó thấy vậy thì cũng bu tới tò mò quan sát.
Chúng biết hai vị sư tỷ gần đây rất thần thần bí bí bàn chuyện bí mật nào đó,mỗi lần chúng hỏi thì cũng chỉ nhận được câu trả lời “Bí Mật”.
Sau khi nhìn thấy người được đưa về là một nam tử ánh tuấn thì không ít đệ tử kinh ngạc,trong lòng không khỏi nghĩ tới sư tỷ đây là động xuân tâm nha.
Nhưng sau khi nhìn lại trảm trạng của người này thì ý nghĩ đó nhanh chóng biến mất,mặt của Lữ Thiên Hành còn dính chút máu do bị đánh nhưng so với cơ thể bầm dập kia thì tốt chán.
“Tên này không phải là chọc tới hai vị đại nhân này rồi a”Không ít đệ tử có chung ý nghĩ,dù sao với sắc đẹp của hai vị sư tỷ này thì cũng bị rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-he-thong/2420271/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.