- Tiểu Siểm, trong phạm vi Bán Nguyệt Động này, còn có những nơi nào thú vị nữa không?
- Dạ, Chủ Nhân, có vài nơi. Nhưng không biết Chủ Nhân quan tâm đến mảng nào ạ? Ý của ta là cái gì mới có thể khiến Chủ Nhân – một người anh minh thần võ, tâm vô tạp niệm như Ngài - cảm thấy thú vị?
- Điều khiến ta cảm thấy thú vị chính là thiên tài, địa bảo, các loại năng lượng các thứ. Kiểu như linh nhũ trong tiểu thạch trì này là một trong số đó.
- Dạ… dạ… tiểu Siểm biết rồi. Chủ Nhân cho tiểu Siểm một ít thời gian để làm rõ thông tin cần thiết rồi sẽ bẩm cáo với Chủ Nhân cụ thể.
Lần này, Thiểm Điện Báo quả thật là rất sợ nói bậy.
Cái mà nó cảm thấy thú vị chưa chắc gì đã là cái mà chủ nhân nó cảm thấy thú vị.
Cái mà khẩu vị một con báo như nó nuốt không trôi lắm lúc lại là sự khát khao truy cầu của bao kẻ nhân loại trong đó có chủ nhân của nó.
Dù sao đi chăng nữa, giữa một con người và một con báo, khẩu vị và mối quan tâm chính là có sự khác biệt rõ ràng.
Hơn nữa, đó không chỉ là sự khác biệt đơn thuần mà căn nguyên của nó khởi thủy từ đặc tính chủng tộc giống loài không đồng cấp.
Sự bất đồng về tộc loài, cùng sự bất đồng về ngôn ngữ dẫn đến sự bất đồng về quan điểm, sở thích cùng những mối bận tâm, dù rằng yêu thú một khi tu luyện đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-gia/3488972/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.