Tuy bọn chúng nói nhỏ, nhưng với tu vi võ sĩ tam tinh hiện giờ, hắn nghe rõ mồn một, không bỏ sót từ nào.
Nghe thấy 10 chữ “3 ngày sau xong việc ở đây thì thiến hắn”, trong lòng hắn máu điên nổi lên từng cục vón đặc, thiếu điều làm hắn bị sơ-vữa-động mạch-cấp luôn.
Cái từ THIẾN ấy nghe nhói vào tim, như cú thúc đau đớn nện mạnh vào tâm cảm của hắn. Hắn thở phì phò. Từng cuộn khí đi từ bụng dưới dâng trào lên rồi nén lại thành cục-ức chắn ngay yết hầu, nghẹn bứ cổ họng.
Hắn thề với bộ-ấm-chén, hôm nay nhất định phải gϊếŧ chết 2 tên này.
Không gϊếŧ chúng sẽ để lại ám ảnh tâm lý trong lòng hắn, thành tâm ma của hắn. Con đường võ đạo sau này, hắn cũng khỏi cần đi nữa.
Kẻ sĩ khả sát bất khả nhục. 2 cái thằng trời-đánh-thánh-đâm xấu xí bẩn thỉu xuất hiện bắn lén hắn.
Nghĩ tới đã thấy nhục rồi.
Tiếp đến, tưởng tượng ra cái hoàn cảnh đắng cay mà hắn bị hai cái tên quái thai ấy luân phiên tái-sống-tái-chín, đã thế còn có ý định dùng xong thì thiến hắn.
Đúng là nhục. Nhục lắm. Nhục chồng nhục. Nhục lập phương.
Cái xui xẻo này, hắn không muốn nhận, vậy thì chỉ có cách hắn đem cả gốc lẫn lãi, lãi mẹ, giun con - một bầy túm hết trút một lần lên đầu hai cái thằng thổ tả này mới mong giải được mối hận.
Con người hắn vốn rất dễ tính. Ở nhà rất hiền. Ra đường rất hiểu chuyện. Người kính hắn một thước, hắn kính người mười trượng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-gia/3456187/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.