Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị Tu Linh thảo! Lý Dương cảm thấy đột nhiên tim đập thình thịch, Tu Linh thảo trong mắt Lý Dương tương đương với Tam Sanh Thạch, lấy được Tu Linh thảo, chẳng những có thể cứu cô gái đáng yêu Linh Linh kia, đồng thời cũng có thể giúp mình thu được Tam Sanh Thạch. Tam đại nan đề. Lý Dương đã giải quyết được nan đề thứ nhất, nan đề thứ hai là mượn Tam Sanh Thạch. Hôm nay, một khi tìm được Tu Linh thảo, nan đề thứ hai cũng đã giải quyết xong. - Hô! Lý Dương hít sâu một hơi, cố gắng làm tinh thần bình tĩnh lại. Cho dù tâm thần tu vi cao tới đâu, tâm cảnh sâu đến đâu, chỉ cần sự tình liên quan đến Tuyết là Lý Dương luôn cảm thấy khẩn trương. Lý Dương tiến lên vài bước, đi đến trước Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người. Tu Linh thảo rất giống những cây cỏ mọc ở bờ ruộng chốn nông thôn. Lá cỏ nhè nhẹ phất phơ, đạo đạo lục sắc quang hoa từ những lá cở tản ra, đồng thời phát ra tánh mạng lực vô tận, tánh mạng lực cường đại như thế, so với mấy viên linh đan kia thì cao không biết bao nhiêu lần. Lý Dương vươn tay phải, muốn hái Tu Linh thảo, ngón tay Lý Dương vừa mới đụng vào Tu Linh thảo - Bồng! Đột nhiên một trận chấn động, Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người vốn cứng rắn như thế đã vỡ vụn, vỡ thành một đống đá vụn, việc này làm Lý Dương ngẩn ngơ, nhưng tay hắn phản xạ rất nhanh, phản ứng đầu tiên trong tiềm thức của Lý Dương là chụp lấy Tu Linh thảo. Như thiểm điện, tay Lý Dương lóe lên, liền chụp lấy Tu Linh thảo, đồng thời thu vào trong Tụ Lí Càn Khôn. - Hô! Lý Dương thở phào một hơi, tìm được Tu Linh thảo, trong lòng Lý Dương thấy thoải mái rất nhiều, trong lòng cũng rất hưng phấn. Hành trình mượn Tam Sanh Thạch, mình đã từng tuyệt vọng, đã từng điên cuồng, kể cả điên cuồng muốn cướp đoạt từ tay Minh Đế Thái Úc vốn mạnh hơn hắn rất nhiều. Bất quá bây giờ, Lý Dương rốt cục thoải mái. Hắn cũng không lo ngại Thái Úc nói rồi mà không giữ lời, vì hắn hiểu Thái Úc, hiểu tính tình của loại người như thế, mặc dù rất cố chấp, nhưng nói chuyện cũng rất giữ lời. - Ân? Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch này làm sao vỡ vụn được? Lý Dương lúc này mới tự hỏi về vấn đề Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch. Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch bình thường chỉ là những cục bé xíu. Nữ Oa thậm chí còn nói với mọi người, mỗi người khai thác Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch không được vượt qua một nắm tay, nhưng trong trung ương của hạch tâm không gian thì Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch lại cao bằng ba người. Cao bằng ba người ba người, Đây là khái niệm gì? Một kiện thần khí, chỉ cần dung nhập một chút Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch là được, Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch nhiều như thế, đó là một tài sản khổng lồ. "Không đúng. Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người sao dễ dàng sụp xuống như thế." Thần thức Lý Dương đảo qua, những cục Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch hoàn toàn tụ hợp lại, trong trong óc tính toán như máy tính điện tử. Đích xác, Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch vốn rỗng, hơn nữa bên trong có một không gian rất lớn Lý Dương không biết, Khai Thiên Thần Phủ nguyên lai được cất giữ ở đây, ngay cả mộc linh lôi điện bổn nguyên và kim linh lôi điện bổn nguyên cũng lưu ở trung ương, Tu Linh thảo là do mộc linh lôi điện bổn nguyên sinh ra và nuôi dưỡng, Nữ Oa vì sao biết thuộc tính của Tu Linh thảo… Bởi vì… trong cơ thể Nữ Oa có mộc linh bổn nguyên. Trong cơ thể cũng sinh ra ra một cây Tu Linh thảo. Nữ Oa tự nhiên sẽ không lấy Tu Linh thảo trong cơ thể cấp cho người khác. Khí thế Khai Thiên Thần Phủ tung hoành, cộng với hai đại bổn nguyên năng lượng thóat ra, việc này làm cho Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch thật lớn cũng phải vỡ vụn ra, Lý Dương hôm nay chạm nhẹ, liền sụp xuống luôn, trở thành một đống Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch Trên mặt Lý Dương có vẻ tươi cười. "Cho dù bên trong rỗng, nhưng Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao đến ba người, có hơn vạn khối Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch lớn nhỏ. Với đống Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch này có thể luyện chế biết bao nhiêu thần khí? Đáng tiếc, chân hỏa ta phỏng chừng không thể luyện hóa Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch này." Lý Dương trong lòng suy nghĩ, tự nhiên kiểm tra chân hỏa của mình. Đột nhiên Lý Dương ngẩn ngơ. "Màu xám, lại thay đổi, màu sắc chân hỏa lại thay đổi, biến thành màu xám?" Lý Dương ngạc nhiên "Ngọn lửa màu xanh lam là Cửu Muội Chân Hỏa, ngọn lửa màu đen là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, còn ngọn lửa màu xám này là cấp bậc gì? Bình thường Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa là chân hỏa trong cơ thể Đại Tôn, ngọn lửa màu xám của ta hẳn là không bằng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, nhưng rốt cuộc là cái gì?" Lý Dương nghĩ mãi không ra vì sao chân hỏa trong cơ thể mình sao lại có biến đổi kỳ diệu như thế. "Chẳng lẽ công lực ta tăng lên rồi?" Lý Dương từ lúc tỉnh dậy đến giờ, lần đầu tiên bắt đầu quan sát bản thân, không tra không biết, một khi kiểm tra, hắn thấy tâm thần tu vi rốt cục đột phá, đạt tới Ma Đế trung kỳ. Không chỉ có ngọn lửa lôi điện là Lôi Viêm Chi Tâm, còn có mộc linh lôi điện, kim linh lôi điện, chắc chắn tâm thần tu vi có liên quan tới việc hấp thu những năng lượng này. Tâm thần tu vi của Lý Dương đạt tới Ma Đế trung kỳ, hỏa diễm lực lượng của hỏa linh lôi điện một lần nữa hấp thu rất nhiều, chân hỏa một lần nữa đột phá, hôm nay uy lực ngọn lửa rất khó nói, xem như đạt tới Cửu Muội Chân Hỏa đỉnh phong, tiến vào ngưỡng đầu tiên của Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa. Thân thể Lý Dương và Đao phách cũng rất lợi hại. Công lực bản thân đề cao cũng không quá lợi hại, nhưng lực công kích và lực phòng ngự lại đề cao rất nhiều. Nhìn vào trong chỉ thấy Đao Phách, vẫn là màu trắng mờ như trước, tương đương với Ma Quân sơ kì mà thôi, nhưng vì tinh kim khí, ít nhất tương đương với Ma Quân trung kỳ, tinh kim khí làm cho Đao Phách càng thêm cứng rắn, lực công kích càng thêm mạnh. Mộc linh khí dung nhập Đao Phách và thân thể, làm cho Đao Phách và thân thể tính đẻo dai tăng lên rất nhiều. Thời gian trăm năm, tâm thần tu vi Lý Dương cực cao, hơn nữa nguyên thần cực cao, tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh, trăm năm qua, Đao Phách của Lý Dương mặc dù vẫn đang là màu trắng mờ, cũng tới cánh cửa đột phá. "Công lực đề cao không rõ ràng. Bất quá năng lượng kim sắc lôi điện và năng lượng lục sắc lôi điện phỏng chừng là bị ta hấp thu vào trong cơ thể rồi, thực tế lực công kích cùng với lực phòng ngự của ta cũng đề cao một cấp bậc, ngay cả chân hỏa này cũng đã đề cao." Trên mặt Lý Dương có vẻ tươi cười Đột nhiên trên mặt Lý Dương nụ cười tắt lịm. "Lần trước ngàn năm, lần này có dài thế không?" Lý Dương trong lòng đột nhiên nhớ ra chuyện này, nhất thời Lý Dương run rẩy "Ông trời, ngươi đừng đùa với ta nữa, lần trước ngàn năm ta đã muốn điên rồi, nếu lại thêm ngàn năm nữa, ta cũng chẳng còn gì để nói nữa." Lý Dương vung tay lên, thu toàn bộ Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, cấp tốc ly khai Hỗn Độn sơn. Điện xà năng lượng chung quanh Hỗn Độn sơn không ngừng tản ra bốn phía, cuồng bạo bao trùm ngoài ngàn dặm, ít nhất Nữ Oa Cung hoàn bị bao phủ, hồi lâu sau, điện xà năng lượng từ từ tiêu tán, phần lớn biến hỗn độn không gian. Điện xà năng lượng vốn đến từ hỗn độn, đến từ thiên địa, lúc này cũng trở về. Thiên địa dần dần thanh tĩnh, Xi Vưu và Nữ Oa nhìn chằm chằm Hỗn Độn sơn, Điền Cương cũng đứng ở một bên, phát sinh tình huống như vậy, hắn không thể tiếp tục tu luyện, còn Ngưu Ma Vương và Hạng Vũ thì luôn luôn tin rằng Lý Dương cũng nhất định không việc gì. - Hô! Một đạo khí lưu tiếng vang lên, một bóng người xuất hiện trong không trung, một thân hắc y, khuôn mặt ẩn hiện chút lo lắng, thân ảnh quen thuộc kia làm cho Xi Vưu, Nữ Oa, Điền Cương, Hạng Vũ, Ngưu Ma Vương nhãn tình sáng lên, người đó chính là Lý Dương. Lý Dương vừa đến chưa kịp chào ai đã trực tiếp nhìn chằm chằm Xi Vưu, thân hình chợt lóe, liền tới bên cạnh y. - Đại Tôn, ta ở Hỗn Độn sơn hôn mê bao lâu? Lý Dương lúc này dò hỏi. Lý Dương rất lo lắng, dù sao như hắn nghĩ thì hẳn là lần này hắn hấp thu hai loại năng lượng cùng loại với Lôi Viêm Chi Tâm, hấp thu một Lôi Viêm Chi Tâm hao phí mất ngàn năm, chẳng lẽ hai nguồn mất hai ngàn năm? Đó là điều Lý Dương lo lắng nhất. Lý Dương không biết, hấp thu càng nhiều, sau này hấp thu tốc độ càng nhanh, tốc độ gia tăng hơn mười lần. Hấp thu nguồn lôi điện ngũ hành thứ nhất phải ngàn năm, lần thứ hai, trăm năm có thể xong, lần thứ ba mười năm là được. Do đó Lý Dương hấp thu nguồn thứ hai và nguồn thứ ba, mất thời gian một trăm mười năm. Ngưu Ma Vương một bên hừ hừ nói: - Lý Dương lão đệ, không nhiều không ít, mới một trăm mười năm mà thôi, nhìn bộ dáng lão đệ, tâm thần tu vi tựa hồ một lần nữa có đột phá, đạt tới Ma Đế trung kỳ, đáng ăn mừn hạ a, ha ha…… Lý Dương vừa nghe, nhất thời trong lòng thở phào một hơi "Tốt quá, không phải hai ngàn năm." Bất quá trong lòng Lý Dương vẫn quýnh lên một lần nữa, cho dù là một trăm mười năm, cũng đủ để phát sinh rất nhiều sự tình rồi. - Đại Tôn… Lý Dương lúc này nhìn về phía Xi Vưu. Xi Vưu cười vẫy tay, ra hiệu Lý Dương không cần phải nói. Xi Vưu nhưng nhớ kỹ, lúc trước Lý Dương mới từ Lôi Viêm Địa Ngục đến, đã hùng hùng hổ hổ xông thẳng vào Ma Thần Cung, chỉ để hỏi sự tình liên quan đến cái cô Khương Tuyết kia. Bây giờ tình huống giống y như thế, Xi Vưu đương nhiên biết Lý Dương muốn hỏi cái gì. - Khương Tuyết của ngươi còn tốt lắm, và nàng chỉ có tiếp xúc với sư tỷ nàng mà thôi. Xi Vưu mỉm cười nói Lý Dương nhất thời lại thở ra một hơi, nhưng thấy ánh mắt là lạ trên mặt của Xi Vưu, Ngưu Ma Vương, Hạng Vũ cùng với Điền Cương, nhất thời cảm thấy xấu hổ, bất quá Lý Dương đã không phải là tiểu tử tuổi trẻ khi xưa nữa, mặt không hề đổi sắc. - Sư đệ! Lý Dương đột nhiên nhãn tình sáng lên, thần thức Lý Dương còn mạnh hơn cả Đại Tôn, thoáng cái liền thấy được một cổ năng lượng màu đen hoàn toàn dung nhập vào nguyên thần Điền Cương, năng lượng rất cứng rắn, Lý Dương vô cùng sợ hãi. Hắn thập phần xác định, năng lượng cứng cỏi như thế, cả Đại Tôn cũng tuyệt đối không thương tổn được. Có thể nói như vậy, nguyên thần của Điền Cương, vì có Khai Thiên Thần Phủ thần khí bảo vệ, đã xem như bất diệt rồi. - Sư đệ, chúc mừng, có kỳ ngộ như thế, ta sau này cũng an tâm, có ngươi ít nhất việc bảo vệ Phiêu Tuyết Sơn cho thân nhân chúng ta chắc là không có vấn đề gì. Lý Dương trong lòng thư thái. - Sư huynh, bảo vệ huynh đệ thân nhân, căn bản không cần bao nhiêu sức lực, về phần cơ duyên lần này của ta, cũng chỉ là vận khí mà thôi. Điền Cương khi đứng trước mặt Lý Dương luôn luôn có vẻ rất khiêm nhường. Điền Cương hiểu rất rõ ràng, lúc trước khi khí thế Khai Thiên Thần Phủ hoàn toàn bộc phát, nhưng cuối cùng bị nguồn năng lượng của Lý Dương buộc phải phá vỡ Hỗn Độn sơn bỏ chạy, hiển nhiên, tiềm lực của Lý Dương mạnh hơn Điền Cương hắn nhiều. Lý Dương nhìn Điền Cương lúc này rất hài lòng, không kiêu ngạo, đây là yêu cầu cơ bản nhất để tu luyện. - Đến rồi! Lý Dương đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía đại môn Nữ Oa Cung, một lát sau khi, người giữ cửa Nữ Oa Cung là Khổng Tước đi tới bên cạnh Nữ Oa nương nương, cung kính nói: - Bẩm báo nương nương, Đông Phương Minh Đế Thái Úc cầu kiến. Nữ Oa gật gật đầu, nói: - Mời vào. Một lát sau, Đông Phương Minh Đế Thái Úc đi vào trong hậu viện. Lý Dương nhìn Thái Úc, trăm năm qua, Thái Úc luôn luôn chìm đắm trong trạng thái lo lắng, trên mặt có nét mệt mỏi, cho dù là Ma Đế, phải cố gắng kiên trì liên tục một trăm năm, cũng rất mệt mỏi. - Lý Dương, ngươi sao còn sống hả? Thái Úc nhìn Lý Dương vô cùng khiếp sợ. Trên mặt Lý Dương có vẻ tươi cười, nói: - Không lấy được Tu Linh thảo, chữa trị cho Linh Linh, đổi lấy Tam Sanh Thạch, ta làm sao chết được chứ? Thái Úc vừa nghe, đột nhiên bước vài bước đến trước mặt Lý Dương, trong mắt đột nhiên phát ra quang mang, nhìn thẳng vào Lý Dương, run rẩy nói: - Ý ngươi là… ngươi hái được Tu Linh thảo rồi? Thái Úc tìm Băng Hồn trăm năm, nhưng không có thu hoạch nào. Lúc này, nghe Lý Dương nói như thế, hắn làm sao không nóng lòng được. Lý Dương khẽ gật đầu, tay phải giơ ra, một cây cỏ lục sắc xuất hiện trong lòng bàn tay Lý Dương, đạo đạo lục sắc khí lưu vờn quanh, tất cả mọi người ở đây cảm nhận rõ ràng tánh mạng khí tức cường đại, trong nháy mắt, tất cả mọi người tin rằng, tuyệt đối đây là Tu Linh thảo. Ngoại trừ Tu Linh thảo, còn có cái gì bảo bối gì có tánh mạng khí tức cường đại như thế? Tu Linh thảo! Thái Úc nhìn Tu Linh thảo, hít thở khó khăn, thậm chí ngay cả mắt hơi đỏ lên, Tu Linh thảo trong mắt hắn chính là tánh mạng con gái hắn, Tu Linh thảo quí hơn tất cả, quí hơn hơn tánh mạng hắn, quí hơn thần khí Tam Sanh Thạch của hắn. - Lý Dương, ngươi xác định đây là Tu Linh thảo? Thái Úc mặc dù dùng thần thức kiểm tra, thập phần tin rằng đây là Tu Linh thảo, nhưng Tu Linh thảo này đúng là quá trọng yếu với hắn, không thế có bất kỳ thứ gì xảy ra ngoài ý muốn. Lý Dương gật đầu thập phần khẳng định. - Bổn tôn đảm bảo, đây đúng là Tu Linh thảo, có thể chữa trị cho con gái ngươi dễ dàng. Nữ Oa nương nương lên tiếng nói. Nữ Oa nương nương vừa nói xong, trong lòng Thái Úc rốt cuộc không còn hoài nghi chút nào, Nữ Oa nương nương đã đảm bảo, tự nhiên không có vấn đề gì, phản ứng đầu tiên của Thái Úc là… - Lý Dương, đây là Tam Sanh Thạch, ta Thái Úc nói được làm được, Tam Sanh Thạch này cho ngươi, ngươi dùng đến khi nào cũng được, khi nào xong thì trả cho ta, đây là khống chế pháp quyết của Tam Sanh Thạch, ngươi không phải là chủ nhân Tam Sanh Thạch, không thể dùng tâm ý khống chế, phải có pháp quyết khống chế. Nói rồi, Thái Úc liền đem Tam Sanh Thạch cùng với một ngọc giản đặt vào tay Lý Dương, sau đó liền nhìn Tu Linh thảo, nhưng không hề động thủ, cố nén nỗi lo lắng trong lòng, chỉ chờ Lý Dương giao cho hắn. - Ngươi… Lý Dương rùng mình, nhìn Tam Sanh Thạch cùng ngọc giản trên tay, thần thức đảo qua, biết không phải là giả, con đường đi chông gai khổ sở, bây giờ đã có Tam Sanh Thạch, trong lúc nhất thời Lý Dương cũng khó mà tin được đây là sự thật. Tập 10: Tam Sanh Thạch
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]