Chương trước
Chương sau
"Một chiêu giết bát đại Ma Tướng!"
Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt trên mặt thai ký hình trăng khuyết đỏ như máu phảng phất xuất hiện. Lang Phủ bên cạnh cùng với Khách Sơn vừa tiến vào đại sảnh trong lòng cảm thấy sợ hãi, nếu là người ở bên cạnh Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt đều biết, chỉ khi điên cuồng lên thì lúc đó dấu ấn màuu huyết hồng tươi rói trên hình trăng khuyết mặt hắn mới xuất hiện.
"Có đúng như vậy không?"
Lê Kiệt trừng mắt nhìn Khách Sơn, ánh mắt tựa hồ muốn xé nát hắn ra.
"Đúng như vậy, tuyệt đối là sự thật, thưa tôn giả, một người, chỉ có một người, tám vị đại Ma Tướng đã chết, lúc xảy ra sự việc còn có ba Ma Tướng cũng nhìn thấy, bọn họ lúc ấy ở bên ngoài."
Đối mặt với ánh mắt của Lê Kiệt, Khách Sơn trong lòng run sợ, giọng nói run rẩy, trên trán từng giọt mồ hôi lạnh chảy ra.
"Là trận pháp cao thủ hơn nữa còn có ít nhất một Ma Soái tiền kỳ cao thủ, tốt lắm để bổn tôn giả xem rốt cuộc rât mạnh như thế nào!"
Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt nghĩ gì trong đầu thì Lang phủ không thể nào đoán được ra. Sát ý! Trong lúc này thì Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt chỉ có sát ý, bởi vì hắn không thể để cho bất cứ kẻ nào làm lay chuyển được địa vị của mình, một khi địch nhân đã có thực lực đó thì hắn nhất định phải nhân lúc đối phương còn chưa chuẩn bị mà tiến hành tiêu diệt ngay.
Trận pháp cao thủ, hơn nữa còn có một người chỉ dùng một chiêu có thể giết chết bát đại Ma Tướng cao thủ, điều đó làm cho Lê Kiệt nổi lên sát ý.
"Truyền lệnh xuống, bổn tôn giả lệnh cho tất cả trong vòng bảy ngày phải tập hợp lại."
Giọng nói của Liệt Sơn tôn giả rất lạnh lùng.
"Vâng!"
Lang Phủ khom người tuân lệnh.
Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt đột nhiên nở một nụ cười lạnh:
"Hừ, trận pháp? Bất quá chỉ bảo vệ được phần chính của Bích Lan sơn mà thôi, bảo vệ được bao nhiêu diện tích chứ? Bổn tôn sẽ dùng biển người làm cho trận pháp đầy ắp, xem xem trận pháp vận hành thế nào được nữa đây?"
"Lang Phủ, ngươi hãy hạ "Hồng Sắc lệnh", phía bắc Phiêu Tuyết sơn có tất cả gần một nghìn ngọn núi thuần phục, tất cả nhân mã tập trung lại cho ta, bảy ngày sau sẽ tới Bích Lan Sơn vây công."
Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt ra lệnh, Lang Phủ trong lòng vừa kinh hãi lại vừa vô cùng hưng phấn.
Hồng Sắc lệnh! Khi đã nhận được lệnh này phải toàn lực chấp hành nhiệm vụ, nếu không sẽ bị Liệt Sơn tôn giả tiêu diệt, Phiêu Tuyết sơn có hơn một nghìn ngọn núi, gần trăm vạn tu ma giả cơ hồ tất cả đều nghe hiệu lệnh của Liệt Sơn tôn giả.
Chỉ có Lý Dương người ở ngoài đến không hiểu quy củ, không có tỏ lòng trung thành với Liệt Sơn tông giả. Lúc đầu hắn còn phái sứ giả ở gần xem Lý Dương cónguyện ý thần phục Liệt Sơn tôn giả hay không. Nhưng lúc này Lý Dương đã giết sứ giả, coi như đã cùng với Liệt Sơn tôn giả đối mặt thù địch.
Gần nghìn ngọn núi, hơn trăm vạn đại quân. Cao thủ cấp bậc Thiên Ma hơn vạn, cấp bậc Ma Tướng hơn nghìn, Ma Soái cao thủ cũng có sáu người, người mạnh nhất sử dụng hạ phẩm ma khí là Liệt Sơn tôn giả. Với lực lượng cường hãn như thế, Bích Lan sơn nho nhỏ làm sao mà ngăn cản nổi?
"Hừ, Bích lan sơn? Với hơn trăm vạn đại quân có thể lấp đầy cả Bích Lan Sơn. Bổn tôn dùng chiến thuật lấy thịt đè người làm cho trong phạm vi trận pháp đầy chặt người, để xem đại trận làm cách nào đối phó được với trăm vạn đại quân được đây!"
Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt cười lạnh.
Dùng nhiều người có thể làm lấp đầy trận pháp, khi đó đại trận làm sao còn có thể sử dụng được nữa?
Bích Lan sơn
"Hây!" "Hây" "Hây!"…
Những tiếng hét lớn từ Bích Lan sơn vang ra bên ngoài, tám nghìn tu ma giả điên cuồng chiến đấu, các thân ảnh bay múa, cự thach vỡ vụn, máu tươi bay toán loạn, chẳng có tu ma giả nào đủ sức để chống lại.
Hơn tám mươi Thiên Ma cấp bậc cao thủ không ngừng huấn luyện. Tất cả đều hiểu được Liệt Sơn tôn giả sẽ không buông tha, bất quá mọi người đối với Lý Dương tràn ngập tin tưởng, đối với hộ trận của Bích Lan sơn tràn đầy tin tưởng.
"Sư huynh, toàn bộ bảo bối ở bát đại sơn đầu đều đã lấy được rồi. Thượng phẩm ma nguyên thạch gần ba mươi khối, sáu khối sẽ đưa cho sư huynh tu luyện, với sáu khối thượng phẩm ma nguyên thạch, ít nhất mười năm sư huynh không cần lo lắng thiếu ma nguyên lực.
Lily đưa cho Lý Dương sáu khối thượng phẩm ma nguyên thạch. Lý Dương tiếp nhận sáu khối thượng phẩm ma nguyên thạch rồi mỉm cười nói:
"Lily, Bích Lan sơn người rất nhiều, cao thủ cũng nhiều nữa, chính vì thế lượng ma nguyên thạch cũng sẽ phải gia tăng, cần phải phân phối cho tốt."
"Yên tâm!"
Lily tự tin nói:
"Ma Nguyên thạch có thể đủ cho Bích Lan sơn sử dụng trong một năm, bây giờ đã phái mấy trăm tu ma giả tiến vào bình nguyên tiến hành vận chuyển rồi.
"Muội làm việc như thế, ta cũng yên tâm!"
Lý Dương thở dài một hơi rồi nhìn lên bầu trời. Đối với năng lực làm việc của Lily, Lý Dương chưa hề hoài nghi, bất quá bây giờ Lý Dương có chút lo lắng Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt đánh tới.
"Đi mời bọn Hầu Tĩnh tới!"
Lý Dương đột nhiên quay về phía sau ra lệnh cho hai hộ vệ. Sau một lúc bọn Hầu Tĩnh đã đi tới sau Lý Dương.
"Hầu Tĩnh, lúc đầu ngươi đã nói qua, tiểu Thái Cực Âm Dương trận này vẫn chưa ổn định lắm, có lẽ chỉ có thể giữ được cao thủ cấp bậc Ma Soái cấp bậc, nay Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt đã là Ma Soái hậu kỳ cao thủ, không biết có thể trói buộc được không?"
Hầu Tĩnh nhìn đại trận một chút rồi suy nghĩ rồi nói:
"Khó nói lắm, phải xem Liệt Sơn tôn giả đối với trận pháp có tinh thông hay không? Mà nghe nói Liệt Sơn tôn giả đang có một ma khí,nếu có ma khí thì công kích lực sẽ tăng rất nhiều, lúc đó không chừng có thể trực tiếp công kích phá tan đại trận."
Hầu Tĩnh có chút khó phán đoán.
Lý Dương cau mày đứng lên. Lý Dương là Thiên Ma hậu kỳ đỉnh phong, khi dùng đao phách, Bi Sát và Phá Sơn Liệt Không thì có thể miễn cưỡng đối phó với Ma Soái tiền kỳ cao thủ, cho dù liều mạng thì nhiều nhất cũng chỉ đối phó được với Ma Soái trung kỳ cao thủ, còn đối với Ma Soái hậu kỳ cao thủ một điểm nắm chắc cũng không có, đừng nói đến chuyện đối phương còn có ma khí nữa. Ma khí tương đương với tiên khí, tiên kiếm Thanh Hồng của Trần Kiếm Phong và đao phách của Ảo Quang chân nhân không phân cao thấp. Từ đó có thể nhìn ra ma khí có thể làm thực lực gia tăng rất nhiều, có một ma khí công kích lực tự nhiên sẽ tăng rất nhiều.
Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt công lực đã là Ma Soái hậu kỳ, lại còn có một hạ phẩm ma khí.
"Có lẽ lần này có chút nguy hiểm!"
Lý Dương trong lòng không nắm chắc, bất quá thì Lý Dương luôn muốn thử. Dù có thất bại thì hắn vẫn còn Thanh Vân, ở trên Thanh Vân thì Liệt Sơn tôn giả đuổi theo sao nổi.
"Hây!" "Hây!" Hây!" …
Trên núi tiếng hét càng ngày càng lớn, tu ma giả ở trên núi cũng càng trở nên điên cuồng. Tất cả chỉ mong chờ Liệt Sơn tôn giả đến.
Ngày thứ bảy khi Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt, Lang Phủ, Lang Vũ hai bên mang theo mười mấy Ma Tướng, hơn trăm Thiên Ma cùng với mấy vạn đại quân cưỡi mây cưỡi gió từ trên trời cao tập trung lại.
"Xuất phát!"
Liệt Sơn tôn giả quát lên. Cánh tay vung lên, lập tức mấy vạn đại quân đầy trời hướng về phía Bích Lan Sơn ào ào lao tới.
Lang vũ cười nói:
"Lần này tôn giả ra lệnh một tiếng, cao thủ trong khắp cả vùng phía bắc Phiêu Tuyết sơn đều tập trung ở đây, chỉ dùng thân thể cũng có thể bao phủ được cả Bích Lan Sơn ."
Lang Phủ cùng với Lang Vũ là an hem ruột, đồng thời còn là cánh tay phải của Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt. Lang Phủ rất tự tin nói:
"Trận pháp thế này thì chỉ cần mười vạn người là có thể lấp đầy, lúc đó để xem không còn trận pháp thì chúng sẽ làm sao?"
Lê Kiệt nghe xong, trên khuôn mặt xuất hiện một nụ cười lạnh lùng:
"Tốt lắm, bắt kẻ mới nhận chức lĩnh chủ Bích Lan Sơn nghiêm trị để cảnh cáo ba tên Ma Soái kia!"
Phiêu Tuyết sơn có tất cả sáu Ma Soái cao thủ, trong đó Liệt Sơn tôn giả, Lang Phủ, Lang Vũ đã là ba người. Hơn nữa Liệt Sơn tôn giả đã là Ma Soái hậu kỳ, lại có hạ phẩm ma khí. Với lực lượng như thế thì cả cả khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn thuần phục là điều hoàn toàn tự nhiên. Ở trung tâm Phiêu Tuyết sơn là hai huynh đệ Uyên Ương Đao Ma Khảm Hồng, Khảm Đồ, khu vực phía nam Phiêu Tuyết sơn thì thần phục Huyết Phủ Dụ Xích. Lần này Liệt Sơn tôn giả ra lệnh một tiếng liền huy động toàn bộ các nơi thần phục phải xuất quân, hơn nữa lần này lại do Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt xuất động, tự nhiên không một ai dám trái lời.
Một Ma Tướng cao thủ ở phía sau Toại Hổ nói:
"Toại Hổ đại nhân, lần này tôn giả sử dụng Hồng Sắc Lệnh để đối phó với Bích Lan Sơn,vậy vị tân nhiệm của Bích Lan Sơn là cao thủ tuyệt đỉnh đúng không?"
Toại Hổ ở khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn là một trong sáu Ma Soái cao thủ, công lực cũng đã đạt tới Ma Soái trung kỳ, hắn đã chiếm mười mấy ngọn núi, thế lực rất lớn, dưới tay cũng có mấy vạn quân, lần này thấy Hồng Sắc lệnh tự nhiên cũng phải xuất quân.
Toại Hổ thở dài:
"Dù làcao thủ thế nào mà gặp phải tất cả nhân mã của Phiêu Tuyết sơn bắc vực cũng không chống lại được, thật đáng tiếc khi mất đi một cao thủ!"
Toại Hổ đột nhiên ra lệnh cho mấy đại tướng của mình:
"Lần này tuyệt đối không được tiến lên phía trước!"
"Vâng!"
Mấy tướng quân lập tức nói.
Toại Dự nhìn về Bích Lan Sơn, trên mặt lộ vẻ tươi cười nói:
"Nếu đã khiến cho Liệt Sơn tôn giả phải sử dụng Hồng Sắc lệnh thì nhất định phải là cao thủ chân chính, hơn nữa chỉ dùng một chiêu đã giết chết tám Ma Tướng, cho dù là Toại Dự ta cũng có chút khó khăn, người của Mãnh Hổ sơn chúng ta không nguyện ý đi đầu đâu."
Lúc này, ở ngoài Bích Lan sơn gió thổi mạnh, tuyết bay đầy trời, song giờ phút này cả Bích Lan Sơn tối đen bởi vì trên bầu trời phía trên xuất hiện một tầng mây đen ngòm cực lớn, mà số nhân mã trên đó càng khiến người ta phải kinh hãi. Giờ phút này ở trên bầu trời của Bích Lan Sơn đã tập trung hơn mười vạn tu ma giả, mà số lượng tu ma giả vẫn còn càng ngày càng tăng lên, nhân số mỗi lúc một nhiều.
Bích Lan Sơn của Lý Dương chỉ có tám nghìn quân, mà quân địch có tới trăm vạn, đối phương có hơn vạn Thiên Ma cao thủ, hơn nghìn Ma Tướng cao thủ, Ma Soái cao thủ cũng có tới sáu người, thực lực đã vượt xa Lý Dương. Lý Dương một mình đứng ở phía trước, ở phía sau là Phố Húc cùng với hơn tám mươi cao thủ cấp bậc Thiên Ma. Lúc này trên trán tất cả đều đổ mồ hôi lạnh, áp lực kinh khủng đè xuống, trăm vạn đại quân, hơn nữa tất cả đều cưỡi mây ở phía trên, tầng tầng lớp lớp mây đã gây cho mọi người áp lực cường đại, nhiều người như thế đủ để lấp đầy cả Bích Lan Sơn rồi.
"Xem tiểu Thái Cực Âm Dương trận có thể kiên trì bao nhiêu lâu?"
Lý Dương lúc này cũng cảm thấy tim đang đập nhanh lên.
Trăm vạn đại quân, không hề tầm thương, hơn một vạn Thiên Ma cao thủ, hơn một nghìn Ma Tướng cao thủ, khí thế đó lộ ra vẻ vô cùng khủng khiếp.
Cuối cùng thì nhân mã của Liệt Sơn tôn giả cũng đến, Liệt Sơn tôn giả Lê Kiệt thần thức đảo qua, hắn cảm thấy rất hài lòng, lần này nhân mã tới cũng xấp xỉ trăm vạn.
Trăm vạn nhân mã đều quỳ xuống mà đồng thanh nói:
"Bái kiến tôn giả!"
Âm thanh của trăm vạn người rốt cục là như thế nào? Nó giống như tiếng sấm khiến cho cả Bích Lan Sơn bị bao trùm bởi âm thành đó, tám nghìn tu ma giả dưới Bích Lan sơn sắc mặt đại biến, tu ma giả dù sao cũng chỉ là tu ma giả, bọn họ tinh thần chưa đủ kiên cường.
Liệt Sơn tôn giả nói với ba cao thủ phía trước:
"Tốt lắm, Toại Hổ, Li Lang, Điền Báo, lần này ba người các ngươi đều tới rồi, bổn tôn giả gọi mọi người lần này tới đây là để tiêu diệt Bích Lan Sơn, các ngươi có ai nguyện ý đi đánh trận đầu không? "
Toại Hổ, Li Lang, Điền Báo chính là ba Ma Soái cao thủ còn lại ở khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch.
Ba người Toại Hổ nhìn nhau nhưng chẳng có người nào nguyện ý đánh trận đầu, ai cũng biết rằng thủ lĩnh Bích Lan sơn là cao thủ chân chính. Đánh trận đầu, nếu vận khí tốt thìhao binh tổn tướng, còn nếu vận khí xấu thì có thể bị tiêu diệt. Lúc này thì Liệt Sơn tôn giả chỉ cười lạnh mà nhìn ba người.
Lúc này tiếng nói của Lý Dương đột nhiên không ngừng vang động ra khắp nơi:
"Lê Kiệt nhát gan, đối phó với Bích Lan Sơn mà cũng phải triệu tập toàn bộ Phiêu Tuyết sơn mới dám tới đây, Mộc Dịch ta không thể không nói lá gan của ngươi quả là quá nhỏ a!"
Lê Kiệt sắc mặt biến đôi, lần này triệu tập nhiều người như vậy nhưng trong lòng luôn lo lắng người ta nói hắn nhát gan. Những kẻ bên cạnh hắn không dám nói ra, nhưng Lý Dương lại dám, mà còn là trước mặt trăm vạn đại quân nói ra.
"Hừ Mộc Dịch, ngươi không phải là ỷ vào trận pháp hay sao? Cho dù trận pháp của ngươi có lớn hơn, với trăm vạn đại quân người nối người,người tiếp người, chỉ cần hơn mười vạn người cũng có thể lấp đầy đại trận, đại trận mà lấp đầy ta xem ngươi sẽ đối phó thế nào đây?"
Liệt Sơn tôn giả tức giận quát lên.
"Trong phạm vi bổn tôn chỉ vào thì toàn bộ nhân mã nơi đó hãy tiến vào đại trận!"
Liệt Sơn tôn giả tay phải vung lên, ma nguyên lực lúc này bao phủ cả một khu vực có tầm hai mươi vạn quân.
Thốn mang Tập 8 Phiêu Tuyết
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.