Chương trước
Chương sau
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Trần Kiếm Phong thấy Lý Dương tiếp nhận Hắc Diệm Linh Châu thì mới hài lòng cười nói:
- Vậy mới phải chứ, cậu không nhận thì làm sao ta yên tâm được?
Jake và Lily nhìn về phía Lý Dương và mỉm cười.
- Chưởng môn, tiệc chúc mừng sắp bắt đầu rồi!
Một đệ tử tên Ly Sơn từ ngoài cửa cung kính nói với Trần Kiếm Phong.
Trần Kiếm Phong lập tức đứng lên rồi quay qua bảo mấy người Lý Dương cùng đi ra đại điện.
Sau khi cảnh huyên náo của tiệc chúc mừng qua đi, tất cả lại trở lại bình thường, đệ tử của các môn phái bắt đầu rời đi, còn có đại bộ phận chuẩn bị sáng ngày mai lên đường.
Tại phòng của Kim Thiền trưởng lão.
Lúc này, ngoại trừ Thục Sơn kiếm phái đại trưởng lão tán tiên Du Mộc thì bốn vị trưởng lão khác đều đang có mặt tại phòng của Kim Thiền trưởng lão.
- Lần này triệu tập mọi người lại là vì một vài việc có liên quan đến chưởng môn sư điệt.
Kim Thiền trưởng lão thân là Nhị trưởng lão của Thục Sơn kiếm phái liền lên tiếng trước.
Tam trưởng lão Kim Mân liền nói ngay:
- Kim Thiền sư huynh và ta trong lúc chưởng môn độ kiếp đã phát hiện chuyện, có một nam một nữ trên người mang tiên ngọc của chưởng môn sư điệt!
Tứ trưởng lão vừa nghe thấy bèn lập tức nghi hoặc hỏi:
- Tiên ngọc? Tiên ngọc của chưởng môn sư điệt đã biến mất sau khi tiến vào thế tục. Làm sao có thể có một nam một nữ như tam trưởng lão nói chứ? Lẽ nào bọn họ đến từ tục thế?
Kim Thiền trưởng lão gật đầu nói:
- Ân, bọn họ đi theo hai đệ tử của Tinh Cực tông đến đây, trong đó có một người là Thiên Vân Tinh Cực tông Tế Trường Phong!
Ngũ trưởng lão lúc này chợt nói:
- Đúng rồi, trong quãng thời gian này thông đạo giữa Côn Luân tiên cảnh và tục thế đã bị mở ra mười lần, trong đó có một lần là do đệ tử của Tinh Cực tông mở!
Mỗi lần thông đạo truyền tống được mở ra, cơ hồ các đại môn phái đều sẽ biết, hơn nữa mỗi đại môn phái mở thông đạo đều có đặc chưng riêng cho nên rất dễ dàng phân biệt.
- Xem ra một nam một nữ này quả thật đến từ thế tục, nhưng tiên ngọc của là tín vật tùy thân của sư điệt, sao có thể dễ dàng đưa cho người khác?
Trong lòng Ngũ trưởng lão đã có đáp án, hắn đoán nam và nữ đó có thể là con trai và con gái của Trần Kiếm Phong tại thế tục với một nữ nhân, nhưng hắn lại không dám tin.
Việc tu chân giả có đạo lữ (tương đương thê tử- tác giả) là một việc vô cùng, vô cùng bình thường, các tông phái tu chân bình thường đều không hạn chế việc đó. Nếu Trần Kiếm Phong thực sự có vợ có con tại thế tục thì cũng chỉ cần báo lại với tông phái một tiếng là được, tại sao lại phải giấu diếm như vậy đây?
Kim Thiền trưởng lão thở dài nói:
- Theo ta và Kim Mân sư đệ quan sát thì nam và nữ này không phải loài người!
Lời này vừa nói ra, Tứ trưởng lão cùng với Ngũ trưởng lão đều thấy ngẩn ra.
Không phải loài người thì là gì đây? Người trong Ma giới, hoặc giả là Yêu giới?
Bất kể là đáp án nào thì cả tu tiên giới cũng đều không cho phép, cùng loài người kết thành đạo lữ thì cũng không có gì, nhưng cùng yêu nhân hoặc là tộc nhân của Ma giới kết làm đạo lữ thì tuyệt đối không thể dung thứ được.
- Không phải chứ? Phẩm hạnh của chưởng môn sư điệt mọi người cũng đã biết, làm sao có thể thông hôn với người ngoại tộc được? Chuyện này chúng ta không thể võ đoán được, cần phải hỏi lại chính chưởng môn sư điệt trước đã. Đến lúc đó rỗi hãy quyết định!
Tứ trưởng lão thì lại khó mà tin nổi.
Phàm là người hiểu rõ Trần Kiếm Phong có lẽ cũng sẽ đều không tin, Trần Kiếm Phong trong mắt đệ tử Thục Sơn kiếm phái tuyệt đối là một vị chưởng môn ưu tú nhất, vô luận là cách làm người hay cách xử xự đối đãi đệ tử, mặc dù Trần Kiếm Phong đã lên làm chưởng môn được mười mấy năm nhưng chưa hề quát nạt ra oai với các đệ tử, đúng là chuyện hiếm có trong các đời chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái.
- Việc này chúng ta cứ hỏi thẳng chưởng môn sư điệt, chuyện này tất phải được giải quyết. Nếu không giải quyết, khi bị người khác truyền ra ngoài thì chẳng phải sẽ thành trò cười sao?
Kim Thiền trưởng lão đứng lên nói.
- Nếu như tra ra nam và nữ đó đích thực là con trai con gái của chưởng môn sư điệt thì nên làm thễ nào?
Kim Mân trưởng lão nhìn ba người còn lại nói.
Giết?
Bốn vị trưởng lão của Thục Sơn kiếm phái còn chưa tới mức mất nhân tính.
- Dù thế nào đi chăng nữa thì hai hài tử đó cũng là hai sinh mệnh, đối với những yêu nhân chân chính trong Côn Luân tiên cảnh chúng ta cũng không hề giết sạch, nếu như hai hài tử này đích thực là con của chưởng môn sư điệt thì chúng ta đưa chúng rời khỏi Côn Luân tiên cảnh, để chúng tiếp tục cuộc sống tại thế tục. Sau đó sẽ truyền lệnh cho các đệ tử của Thục Sơn kiếm phái ở tục thế chiếu cố đến chúng một chút!
Kim Thiền trưởng lão cười khổ nói.
Bỗng dưng Kim Thiền trưởng lão nghiêm túc nói:
- Nhưng dù thế nào, một khi xác định bọn chúng đích xác là con của chưởng môn sư điệt, chúng ta tất phải lập tức đưa chúng ra khỏi Côn Luân tiên cảnh, đây tuyệt đối chẳng phải chuyện tốt đẹp gì, chưởng môn sư điệt là chưởng môn của Thục sơn kiếm phái chúng ta, tuyệt không thể để chuyện như thế này lưu truyền ra ngoài, nếu không sẽ thành trò cười lớn rồi!
Ba vị trưởng lão gật đầu đồng tình.
Chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái thông hôn với người dị tộc, hơn nữa lại còn có con.
Có lẽ nếu tin tức này mà bị truyền ra ngoài, Thục Sơn kiếm phái sẽ bị cả Côn Lôn tiên cảnh cười nhạo mất!
Bốn vị trưởng lão làm việc cũng rất dứt khoát, bốn người trực tiếp đi thẳng đến chỗ ở của Trần Kiếm Phong.
- Lily, a Vũ (tên tiếng Trung của Jake – tác giả),bây giờ đã khuya các con trở về nghỉ ngơi đi!
Trần Kiếm Phong mỉm cười nhìn hai đứa con.
- Cha, con và tỉ tỉ sẽ rời khỏi đây trước, ngày mai chúng con sẽ lại đến thăm cha!
Jake kéo tay Lily chuẩn bị đi ra.
Đột nhiên, thân ảnh của bốn vị trưởng lão xuất hiện ngoài cửa lớn, sau nháy mắt Kim Thiền trưởng lão đã bố trí một cấm chế, khiến thanh âm của bọn họ không thể truyền ra ngoài được.
- Chưởng môn sư điệt, bốn vị trưởng lão chúng ta cùng đến là muốn người cho chúng ta một đáp án!
Kim Thiền trưởng lão đứng ngoài cửa nhìn Trần Kiếm Phong nói. Lúc này bốn vị trưởng lão gần như đồng thời nhìn về phía Jake và Lily.
Bốn vị trưởng lão đều phát hiện ra tiên ngọc.
Thậm chí bốn vị trưởng lão còn thấy Jake và Lily có khuôn mặt rất giống Trần Kiếm Phong, Lily mặc dù không giống lắm nhưng Jake thì lại giống y như đúc.
Jake thiên tư thông tuệ, chính Lý Dương cũng không ngừng cảm thán Jake tuyệt đối là thiên tài. Lily cũng chẳng kém cạnh là bao, thân làm tổng giám đốc của một siêu cấp đại tập đoàn có trị giá mấy trăm tỷ đô la, tâm cơ của Lily tuyệt đối không thua kém mấy vị trưởng lão này.
Phát hiện ra ánh mắt của bốn vị trưởng lão, trong lòng hai người liền có một tia dự cảm.
- Lily các con về nghỉ ngơi trước đi!
Trần Kiếm Phong cũng có một tia dự cảm, hắn biết khí tức của chị em Lily không thể che giấu được bốn vị trưởng lão. Bây giờ điều hắn muốn nhất chính là để hai đứa con của mình lánh đi trước, hắn không muốn chúng xảy ra chuyện.
Jake và Lily lại kiên quyết lắc đầu, bọn họ nhất định muốn xem rõ ràng bốn vị trưởng lão cùng tới đây rút cục là vì việc gì.
- Chưởng môn sư điệt, năm xưa tại thế tục có phải đã thông hôn kết thành phu phụ với một nữ nhân dị tộc không phải nhân loại hay không?
Kim Thiền trưởng lão vừa vào đề đã trực tiếp hỏi thẳng luôn.
Trần Kiếm Phong nhíu mày.
- Lily, các con lại đây!
Trần Kiếm Phong vẫy tay gọi hai đứa con lại bên mình, hắn cúi xuống nhìn hai đứa hồi lâu rồi mới ngẩng đầu nhìn bốn vị trưởng lão nói:
- Đúng!
Bốn vị trưởng lão lập tức biến sắc.
Bất luận nam hài và nữ hài trước mắt này có phải là con của Trần Kiếm Phong hay không. Chỉ riêng việc Trần Kiếm Phong cùng nữ nhân dị tộc thông hôn đã là một chuyện rất không ổn rồi.
- Bây giờ cô ta ở nơi nào?
Tam trưởng lão Kim Mân hỏi tiếp.
Trần Kiếm Phong cười khổ một tiếng rồi nói:
- Chết rồi!
Bốn vị trưởng lão thở phào một tiếng, có câu rằng chết không đối chứng, nếu nàng ta đã chết thì chuyện này có thể xem như đã kết thúc rồi.
- Hai hài tử này có phải là con của chưởng môn sư điệt không?
Kim Thiền trưởng lão chỉ vào Lily và Jake và hỏi Trần Kiếm Phong.
Lập tức bốn vị trưởng lão cùng nhìn về phía Trần Kiếm Phong, Lily và Jake cũng nhìn về phía phụ thân mình.
Trần Kiếm Phong trở nên trầm mặc.
Hắn nhớ lại chuyện quá khứ, năm đó dạo chơi chốn nhân gian, cùng Lisa sống những ngày hạnh phúc.
Bây giờ Lisa đã chết rồi, chỉ để lại hai đứa con này.
- Lily và a Vũ chính là con của ta!
Trần Kiếm Phong bình tĩnh nói, dứt lời hắn ôm Lily và Jake vào lòng. Thời khắc này hắn không còn là chưởng môn Thục Sơn kiếm phái cao cao tại thượng nữa mà chỉ còn là một người cha bình thường.
Sắc mặt bốn vị trưởng lão lập tức trở nên rất khó coi.
Tuy bọn họ đã sớm dự liệu chuyện này, nhưng khi nó xác nhận, bọn họ vẫn khó có thể tiếp thụ.
- Chưởng môn sư điệt, người nên biết rằng cùng nữ nhân dị tộc thông hôn là điều mà Côn Luân tiên cảnh không thể tha thứ, vì sao năm đó ngươi lại…
Kim Thiền trưởng lão thở dài một hơi nói.
Trần Kiếm Phong lúc này cũng đã nhìn ra tất cả rồi, hắn thẳng thắn nhìn bốn vị trưởng lão nói:
- Tại thế tục có một câu nói thế này, ái tình có thể vượt qua rào cản chủng tộc, năm đó ta cùng Lisa yêu thương lẫn nhau, đây là một chuyện rất tự nhiên, hơn nữa chẳng lẽ môn quy của môn phái chúng ta cấm thông hôn với nữ nhân dị tộc sao?
Trần Kiếm Phong hỏi lại bốn vị trưởng lão.
Bốn vị trưởng lão đều sửng sốt.
Cùng nữ nhân dị tộc thông hôn là chuyện vô cùng sỉ nhục đối với tu tiên giả, đây là lẽ tự nhiên tại tu chân giới, tựa hồ tất cả người tu chân đều cho rằng như vậy. Nhưng đích thực là môn quy của môn phái không có quy định thành văn là không cho phép thông hôn với nữ nhân dị tộc.
Có thể năm đó khai phái tổ sư cũng cho rằng "không cho phép cùng dị tộc thông hôn" là chuyện tự nhiên, căn bản không cần quy định thành văn, cho nên không có ghi vào môn quy.
Nhưng dù nói như thế nào, trong môn quy đích thực là không có quy định không đuợc phép cùng dị tộc thông hôn.
- Chưởng môn sư điệt, chuyện… chuyện thông hôn cùng nữ nhân dị tộc sẽ bị đồng đạo khắp tu chân giới sỉ nhục, chuyện đó và môn quy không liên quan tới nhau!
Kim Thiền trưởng lão liền lập tức chuyển hướng vấn đề.
Trần Kiếm Phong lại trở nên trầm mặc.
Hắn hiểu nếu chuyện này truyền ra ngoài sẽ có ảnh hưởng rất lớn, hắn là biểu tượng cho một môn phái nên cũng phải tuân theo một vài quy tắc. Cùng dị tộc thông hôn cả tu chân giới sẽ không cho phép, đây là một quy tắc mà ai cũng thừa nhận. Năm đó Trần Kiếm Phong không đưa Lisa vào Côn Luân tiên cảnh cũng vì nguyên nhân này.
- Chuyện đã xảy ra rồi, bốn vị trưởng lão, mọi người nói ta nên làm thế nào?
Trần Kiếm Phong cười khổ và hỏi ngược lại bốn vị trửong lão.
Làm thế nào?
Xử trí Trần Kiếm Phong? Bốn vị trưởng lão không có dũng khí làm như vậy, hơn nữa Đại trưởng lão vắng mặt, bằng vào bốn vị trưởng lão thì không đủ quyền hạn, dù sao Trần Kiếm Phong cũng là chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái.
- Lập tức đưa hai đứa chúng ra khỏi Côn Luân tiên cảnh, cả đời không được trở lại Côn Lôn tiên cảnh! Mấy trưởng lão chúng ta sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra!
Kim Thiền trưởng lão thay mặt bốn vị trưởng lão ra quyết định.
Bốn vị trưởng lão đã rất nhân từ, bọ họ không muốn đuổi cùng giết tận, chỉ là muốn Trần Kiếm Phong để hai hài tử này rời khỏi đây mà thôi.
- Lập tức rời khỏi? Cả đời không đuợc trở lại Côn Lôn tiên cảnh?
Trần Kiếm Phong biến sắc.
Bản thân vừa mới gặp lại hai con, hôm nay hắn mới biết mình còn hai người con. Bây giờ lại phải vĩnh biệt chúng, Trần Kiếm Phong đúng là khó mà tiếp thụ.
- Bốn vị trưởng lão, chưởng môn quý phái là cha của tỷ đệ ta, chẳng lẽ cha con gặp nhau cũng không được sao?
Lily cũng đã quen với việc phải trải qua sóng to gió lớn tại thế tục, lúc này vẫn còn giữ được bình tĩnh.
Kim Mân trưởng lão tức giận trỏ vào Lily và Jake nói:
- Hai người các ngươi phải rời đi, chẳng lẽ các ngươi không biết các ngươi ở lại nơi này sẽ mang đến phiền toái cho cha các ngươi, cho cả Thục Sơn kiếm phái sao?
Kim Mân trưởng lão quá tức giận, Thục Sơn kiếm phái cao cao tại thượng sẽ có thể vì chuyện này mà mất danh dự, trong mắt bọn họ, tất cả mọi chuyện đều do hai đứa trẻ này mà ra.
- Kim Mân trưởng lão, đừng tính toán với hai đứa nhỏ!
Trần Kiếm Phong lập tức đứng dậy và chắn trước mặt Lily và Jake rồi lạnh lùng nhìn Kim Mân trưởng lão.
Bây giờ hắn chỉ còn hai đứa con này, hắn không cho phép kẻ nào bắt nát chúng.
Kim Mân trưởng lão mặt đỏ bừng, lão hít sâu một hơi rồi quay đầu đi mà không nói một lời nào nữa, dù sao thì Trần Kiếm Phong cũng là chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái.
- Bọn họ phải lập tức rời đi! Hơn nữa cả đời không được bước vào Côn Luân tiên cảnh!
Kim Thiền trưởng lão bình tĩnh nhìn về phía Trần Kiếm Phong, thanh âm kiên định nói:
- Hãy nhớ, ngươi là chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái!
Chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái!
Trần Kiếm Phong đứng lên, trong lòng bắt đầu hỗn loạn, từ nhỏ sinh sống tại Thục Sơn kiếm phái, trong lòng hắn Thục Sơn kiếm phái là chí cao! Nhưng Trần Kiếm Phong vừa nhớ lại cuộc sống ở thế tục, trong lòng hắn lại nổi lên mâu thuẫn. Một bên là môn phái đã dưỡng dục mình, một bên là hai đứa con đẻ của mình.
- Có thể để bọn chúng theo ta một năm, một năm sau ta sẽ đưa bọn chúng rời khỏi đây!
Trần Kiếm Phong nhượng bộ một bước lớn. Lily và Jake cũng hiểu đuợc nối khổ của cha mình, trong lòng cũng thầm chấp nhận kết quả này.
- Không được!
Thanh âm của Kim Thiền trưởng lão lạnh lùng vang lên.
- Tất phải lập tức đưa đi, không thể đem thanh danh của Thục Sơn kiếm phái ra mạo hiểm được!
Bốn vị trưởng lão đồng loạt hướng về Trần Kiếm Phong.
- Tuyệt đối không được! Không ai có thể mang chúng đi!
Khí thế trên người Trần Kiếm Phong tán phát ra ra. Lúc này, trong lòng hắn vô cùng kiên quyết.
- Chưởng môn sư điệt, chẳng lẽ ngươi quên rằng sư tôn Thiên Thăng của ngươi, quên mất huynh ấy đã dặn dò ngươi những gì sao? Chẳng lẽ ngươi đã quên sự mong mỏi của Thiên Thăng sư huynh đối với ngươi sao?
Kim Thiền trưởng lão lớn tiếng trách mắng.
Sư tôn? Trần Kiếm Phong trong lòng chấn động.
- Kim Mân sư đệ, mang hai đứa trẻ này ra ngoài, đưa bọn chúng rời khỏi Côn Luân tiên cảnh!
Kim Thiền trưởng lão thấy bộ dạng vô hồn Trần Kiếm Phong bèn lập tức quay về phía Kim Mân trưởng lão nói.
Kim Mân trưởng lão gật đầu rồi đi lên phía trước và đưa tay bắt lấy hai người.
- Dừng tay!
Thân hình Trần Kiếm Phong chợt lóe lên và chắn trước mặt Kim Mân trưởng lão
- Lisa đã chết rồi, nếu hôm nay ta để mặc mấy người mang hai đứa nhỏ đi, dù ta có chết cũng không thể đối mặt với nàng! Hôm nay, trừ phi ta chết, nếu không dù là ai cũng đừng nghĩ tới chuyện mang Lily và a Vũ rời khỏi ta!
Ngay sau đó, một tiếng động giòn tan vang lên, tiên kiếm Thanh Hồng sau nháy mắt đã bay lên và huyễn hóa thành bảy đạo kiếm ảnh, hình thành nên thất tinh bắc đẩu xoay tròn trên đỉnh đầu Trần Kiếm Phong.
Nhóm dịch của chúng tôi nguyện chia sẻ bản dịch cho tất cả các trang web nhưng ngoại trừ "4vn.eu".
Tập 5: Côn Luân tiên cảnh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.