Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị Một canh giờ sau. Cuối cùng mấy người bọn Lý Dương và bốn đệ tử của Thục Sơn kiếm phái đã tới được Thục sơn. Vừa đến Thục sơn, mọi người đều cảm nhận được một bầu không khí rất không tầm thường. Vừa rồi khi bọn Lý Dương bay tới đây, mặt trời rõ ràng đã mọc lên, nhưng tại Thục sơn trời đất vẫn vô cùng tối tăm, những cơn lốc xoáy màu tìm không ngừng xoay chuyển trên bầu trời. Chính là kiếp vân màu tím. - Oành! Một tiếng nổ rung trời từ sâu tít trong Thục Sơn sơn mạch vang lên. - Độ Kiếp đài! Một Thục Sơn đệ tử lập tức kinh ngạc kêu lên. Độ Kiếp đài là nơi mà các Thục Sơn đệ tử chọn để độ kiếp, nó là một sơn cốc bằng phẳng và rộng rãi nhất Thục sơn, trong sơn cốc là một khu đất bằng phẳng rộng tới mấy nghìn dặm vuông, đó chính là Độ Kiếp đài! Phạm vi của thiên kiếp cũng chỉ lớn chừng như vậy, không thể làm ảnh hưởng tới nơi khác được. - Sư huynh, chúng ta mau đi xem xem! Jake cùng Lily lập tức cảm thấy sốt ruột. Tuy hai người chưa xác định được Trần Kiếm Phong có phải là cha mình hay không, nhưng tốt xấu gì thì cũng có một chút hi vọng, bây giờ Trần Kiếm Phong độ kiếp hai người bọn họ sao không sốt ruột cơ chứ? Tuy nghe nói rằng Trần Kiếm Phong có tiên kiếm Thanh Hồng, việc độ kiếp không có gì đáng lo, nhưng dù sao thì trong tâm khảm họ vẫn có một chút lo lắng. - Trường Phong tiền bối, Độ Kiếp đài lúc này đang có rất nhiều người, bọn họ tới đây để quan sát, mấy người các vị cũng có thể tới đó xem một chút. Một Thục Sơn đệ tử lập tức nói với Tế Trường Phong. Tế Trường Phong gật gật đầu nói: - Chúng ta tới Độ Kiếp đài nhìn cho rõ! Đệ tử dẫn đầu của Thục Sơn kiếm phái liền nói: - Đã như vậy bọn vãn bối sẽ trở lại bản môn trước, thương thế của hai vị sư đệ cần phải lập tức chưa trị cho tốt. Dứt lời, y và đệ tử Thục Sơn bên cạnh mang theo hai người bị trọng thương trở về Thục Sơn kiếm phái trước. - Trường Phong sư thúc, mau lên, bọn sư huynh đã đi rồi kìa! Lily sốt ruột dục, có thể là phụ thân của nàng đang độ kiếp a. Tế Trường Phong mỉm cười một cái rồi lập tức triển khai đao mang đưa Lily phá không bay đi. Lúc này tiếng sấm sét đang không ngừng vang lên ầm ầm, uy thế của thiên kiếp quả nhiên không nhỏ! Độ Kiếp đài! Nơi mà rất nhiều năm nay các đệ tử Thục Sơn kiếm phái dùng để độ kiếp. Lúc này cạnh Độ Kiếp đài đã có mấy trăm tu chân giả đang tụ tập bên ngoài để xem chưởng môn Trần Kiếm Phong độ kiếp - Tiên kiếm Thanh Hồng quả nhiên không tầm thường a, mà Trần trưởng môn công lực cũng kinh người, ở dưới thiên kiếp mà chẳng hề để ý. - Đúng vậy khi lão hủ ta năm đó độ kiếp đã phải chuẩn bị rất nhiều a! May là gặp Tam Trọng thiên kiếp, nhưng chỉ là Tam Trọng thiên kiếp thôi đã khiến tất cả những pháp khí mà mà lão hủ chuẩn bị đều tiêu hao hết sạch, cấm chế đại trận cũng bị phá tan. Còn may là cuối cùng ta cũng thành công, bây giờ nhìn Trần trưởng môn đối diện với Lục Trọng thiên kiếp mà chẳng hề để ý gì, cách biệt thật quá lớn a! - Nghe nói hôm trước Ảo Quang chân nhân độ kiếp cũng không kém gì Tầm Hoan chân nhân khi xưa, một đao phá toái hư không, lỗ hổng không gian trực tiếp thôn phệ toàn bộ kiếp vân của Cửu Trọng thiên kiếp, nghĩ lại thì Trần Kiếm Phong so với Ảo Quang chân nhân thì cũng vẫn còn kém xa! Một trong mấy trăm tu chân giả đứng bên cạnh cảm thán mà nói. Độ kiếp là một chuyện có xác suất tử vong vô cùng cao. Nhưng một khi có tiên khí trong tay thì việc độ kiếp đã có thể nắm chắc được trăm phần trăm rồi. Đáng tiếc, phóng mắt nhìn khắp cả Côn Luân tiên cảnh cũng chẳng có được mấy món bảo bối tiên khí, Trần Kiếm Phong có được Thanh Hồng tiên kiếm là vì thân phận của lão. Chưởng môn Thục Sơn kiếm phái, tất phải khác hẳn người thường rồi. Nếu là một tu chân bình thường độ kiếp thì có lẽ phần lớn đều dựa vào cấm chế trận pháp, linh đan diệu dược và một lượng lớn pháp khí hoặc cái gì đó để chống đỡ thiên kiếp, nhưng xác suất độ kiếp thành công vẫn vô cùng thấp. Mấy trăm mét phía trên Độ Kiếp đài. Trần Kiếm Phong một thân thanh y đang đạp lên không trung. Do hắn là một tu chân giả nên trông chỉ khoảng như mới ba bốn mươi tuổi, thân hình rất là hùng vĩ. Lúc này trên đỉnh đầu hắn đang có một thanh trường kiếm cổ xưa đang bay lượn, trên trường kiếm lóe lên từng đạo thanh quang, chính là Thanh Hồng tiên kiếm. Tiên kiếm Thanh Hồng liền phát ra những vô số đạo thanh quang chói mắt hoàn toàn bao trùm lấy Trần Kiếm Phong. Cho dù là thiên kiếp cũng chẳng làm những ánh thanh quang phát ra từ Thanh Hồng tiên kiếm rung động chút nào. Đương nhiên, quầng sáng phát ra từ tiên kiếm Thanh Hồng uy lực như vậy cũng là do công lực của Trần Kiếm Phong cao đến mức kinh nhân. Bất luận là vũ khí gì thì cũng cần phải xem người sử dụng, Thanh Hồng tiên kiếm trên tay Trần Kiếm Phong có được uy lực như vậy, nhưng nếu nó ở trên tay một tu chân giả bình thường khác thì uy lực sẽ kém xa. Kiếp vân màu tím không ngừng xoay tròn, thiển điện ẩn tàng trong những đám mây không ngừng lóe lên, phảng phất giống như những con điện xà vậy, sau đó chúng không ngừng tập hợp và không ngừng hòa vào nhau... - Oành! Sấm chớp sau nháy mắt đã hóa thành một tia lôi điện hình một con cự long từ trên chín tầng mây lao xuống, trực tiếp muốn một miếng nuốt gọn Trần Kiếm Phong. Phía bên ngoài Độ Kiếp đài… Mấy người Lý Dương cuối cùng cũng đã tới nơi… Bọn họ đến đúng lúc một luồng sấm sét như cự long hung mãnh bổ xuống Trần Kiếm Phong, Lily và Jake lập tức biến sắc, quá quan tâm tất sẽ rối loạn, bọn họ quên rằng đối với Trần Kiếm Phong mà nói, thiên kiếp căn bản chẳng là gì cả. - Lục Trọng thiên kiếp, vận khí của Trần chưởng môn so với sư tôn có phần tốt hơn một chút. Tế Trường Phong vừa liếc mắt cái đã nhận ra đây là Lục Trọng thiên kiếp. Lý Dương gật đầu, năng lượng của tử sắc kiếp vân lần này không mạnh mẽ như lúc Ảo Quang chân nhân độ kiếp, hơn nữa xung quanh kiếp vân cũng không có những làn đỏ ửng, cái gọi là "tử toàn hồng vựng" của Cửu Trọng thiên kiếp, chỉ có "tử toàn" thì chỉ là Lục Trọng thiên kiếp mà thôi. - Ông ấy có nguy hiểm không? Jake nhìn Lý Dương hỏi nhỏ, Jake gọi Trần Kiếm Phong cũng chỉ gọi là "ông ấy" mà thôi, lúc này mà gọi là cha thì quá sớm, dù sao mọi chuyện vẫn chưa được xác định. Lily cũng nhìn về phía Lý Dương, trong mắt lộ rõ vẻ lo lắng. Lý Dương mỉm cười an ủi hai tỷ đệ họ: - Đừng lo, chẳng lẽ hai người không thấy việc độ kiếp đối với Trần chưởng môn thực sự rất dễ dàng sao? Huống chi ông ta còn có tiên kiếm Thanh Hồng, ta nghĩ ngay cả Cửu Trọng thiên kiếp cũng chưa chắc đã làm gì nổi ông ta đâu! Nghe Lý Dương nói xong, Lily và Jake tựa hồ như đã trút được gánh nặng. Lúc này tại nơi đó trời u đất ám, tiếng sấm rền vang, không khí bắt đầu trở nên khẩn trương, Lily và Jake biết rằng cho dù có quan tâm cũng không giải quyết được gì nên cũng đánh bình tĩnh đứng theo dõi. Khoảng không phía trên Độ Kiếp đài… Trần Kiếm Phong hai mắt lóe lên tinh quang, ánh mắt đó giống hệt như là thực chất vậy, đồng thời phạm vị của quầng sáng mà tiên kiếm Thanh Hồng tỏa ra cũng được bành trướng lên rất nhiều... - Ti ti ti … Tiên kiếm Thanh Hồng phát ra những quầng sáng chói lòa, thiên lôi thiểm điện đều bị quầng sáng hoàn toàn chặn đứng, cùng lắm chỉ là quầng sáng phát ra những tiếng "ti ti" mà thôi. Lục Trọng thiên kiếp kết thúc. Trần Kiếm Phong tâm thần khẽ động, lập tức tiên kiếm Thanh Hồng trở về bao, còn Trần Kiếm Phong chân đạp hư không trực tiếp bay về phía mấy trăm tu chân giả. Tất cả chỉ đơn giản có vậy thôi! Phảng phất đơn giản như uống một trén trà vậy, từ đầu tới cuối trên mặt Trần Kiếm Phong không có một chút kích động hay kích thích mãnh liệt nào, hắn chỉ đứng giữa thiên không mặc cho thiên kiếp oanh tạc, nhưng…nhưng cũng chẳng làm hắn tổn thương chút nào. Lục Trọng thiên kiếp, thực lực của bản thân Trần Kiếm Phong cũng đủ để ngăn cản chứ đừng nói là có thêm tiên kiếm Thanh Hồng. - Cao thủ a, lại độ kiếp nhẹ nhàng như vậy, thật sự rất mạnh, không biết nếu so với gia gia thì ai mạnh hơn nhỉ? Lý Dương trong lòng cảm thán nghĩ. - Theo bản Bá Vương ta thấy, nếu xét thực lực bản thân thì gia gia ngươi mạnh hơn, xét về tổng hợp thực lực. Ân…khó nói lắm, gia gia ngươi có đao phách công kích, nhưng Trần Kiếm Phong lại sở hữu tiên kiếm, hơn nữa hắn cũng là một kiếm tiên có lực công kích kinh người! Hạng Vũ lập tức cho Lý Dương đáp án. - Bất quá, Trần Kiếm Phong còn là chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái, tiềm lực mà Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh cung bao lâu nay Tinh Cực tông chẳng thể so sánh được. Trong tông phái của bọn họ ít nhất cũng phải có vài tán tiên trưởng lão, số lượng bao nhiêu thì người ngoài chẳng ai biết được! Cho nên tiểu tử ngươi đừng có đắc tội với Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh cung. Hạng Vũ dặn dò Lý Dương. Tại Côn Lôn tiên cảnh, Hạng Vũ không dám tùy tiện sử dụng năng lượng, một khi bị phát giác ra đệ tử của Xuy Vưu đại tôn, một nhân vật cao quý như vậy ở đây, có lẽ Tiên giới sẽ lập tức phái một lượng lớn cao thủ xuống truy sát hắn. Cho nên trong Côn Luân tiên cảnh, Lý Dương phải dựa vào bản thân thôi! - Yên tâm đi, tôi không phải kẻ ngốc đâu! Lý Dương mỉm cười. - Chư vị đạo hữu, mời các vị trở về Thục Sơn phái để dự tiệc mừng… Trần Kiếm Phong đang mỉm cười nói, đột nhiên hắn trở nên ngây ngốc, âm thanh ngưng lại giữa chừng. Hai mắt Trần Kiếm Phong mở trừng trừng mà nhìn về phía Jake và Lily. Vừa nhìn thấy Jake và Lily hắn đã cảm thấy một khí tức quen thuộc, đó chính là huyết mạch tương thông. Nhưng rất nhanh sau đó hắn đã cảm nhận được một luồng khí tức khác, khí tức của ngọc bội, khối ngọc bội mà hắn lưu lại ở tục thế, lưu lại bên cạnh người vợ duy nhất của mình. - Kim Thiền sư thúc, người hãy đưa các vị đạo hữu về trước. Ta còn có chuyện, một lát nữa sẽ trở về. Trần Kiếm Phong liền quay lại nói với tán tiên trưởng lão Kim Thiền trong Thục Sơn kiếm phái. Kim Thiền nghe xong liền gật gật đầu, đồng thời lão cũng liếc qua Lily và Jake một cái. Thục Sơn kiếm phái lần này tại Độ Kiếp đài có ba vị trưởng lão, hai người là tán tiên, một người là đại thành kì cao thủ. Ba người này công lực đều cao hơn Trần Kiếm Phong một chút, bọn họ vừa liếc mắt cái là đã nhìn rõ thể chết của Lily và Jake. Trong mắt bọn họ, Jake và Lily có thể tính là thuộc một tộc chưa từng thấy qua, ít nhất cũng không phải là loài người, có thể coi là một loại yêu quái. Chỉ là bọn họ cũng thấy hai tiểu gia hỏa này vẫn còn rất yếu nhược, ngay cả giới thấp nhất của tu chân giả, Kim Đan kỳ cũng còn chưa đạt tới, cho nên bọn họ cũng không làm khó hai người. Do đó Kim Thiền trưởng lão mới lập tức dẫn mọi người bay về Thục Sơn kiếm phái! Cùng lúc lão bay đi... - Kim Mân sư đệ, trên người hai tiểu gia hỏa kia có khí chất của tiên ngọc, tín vật của chưởng môn sư điệt năm xưa! Kim Thiền trưởng lão liền truyền âm tới Kim Mân trưởng lão. Kim Mân trưởng lão nhíu mày nói: - Chưởng môn sư điệt từng du ngoạn tại thế tục mười năm, lúc đó tâm cảnh tu vi liền tăng lên nhanh chóng, trở thành cao thủ số một trong những cao thủ đồng bối, cho nên hắn mới trở thành chưởng môn nhân, chỉ là từ lúc trở về từ nhân gian thì tín vật tiên ngọc đã không còn. Chẳng lẽ… Trong lòng Kim Thiền trưởng lão có một loại dự cảm không hay, lão nói: - Chuyện này chúng ta tạm thời đừng nói đến nữa, hôm nay chưởng môn sư điệt vừa độ kiếp thành công, uy danh của y trong tông phái chắc chắn sẽ được nâng cao thêm! Vì sự ổn định của tông phái, chuyện này chúng ta chỉ có thể giải quyết riêng! Sau khi trở về ta sẽ lập tức liên hệ với các trưởng lão khác. - Ân, nhưng hai tiểu gia hỏa kia cũng không phải là nhân loại a… Kim Mân trưởng lão thở dài một tiếng, tiếp đó bất đấc dĩ mà phải cùng Kim Thiền trưởng lão bay tới Thục Sơn kiếm phái - Các vị là đệ tử của Tinh Cực tông đúng không, vị này không phải là Tế Trường Phong sao? Kim Thiền trưởng lão vừa mới dẫn mọi người bay đi thì Trần Kiếm Phong đã lập tức tiến đến chỗ bọn Lý Dương, bốn người bọn Lý Dương cũng không hề bay đi. Tế Trường Phong lập tức khom người nói: - ThiênVân Tinh Cực tông Tế Trường Phong bái kiến Trần chưởng môn. Trần Kiếm Phong không hề để ý, sau một lát ánh mắt lão đã tập trung lên người Lily và Jake: - Các ngươi tên là gì? Jake hơi có chút kích động nói: - Tôi là Trần Vũ, đây là tỉ tỉ tôi, Trần Lị! - Con là Lily, con là Lily! Giọng nói của Trần Kiếm Phong đã run lên, năm xưa khi hắn cùng với Lisa, mẫu thân của Jake và Lily sống với nhau,vừa mới bắt đầu đã có một người con gái tên là Lily. Sau này Lily sống cùng với bà ngoại, hắn và Lệ Toa sống rất hạnh phúc với nhau ở riêng một chỗ, bất quá lúc đó Trần Kiếm Phong đã sớm đạt tới Nguyên Anh hậu kì đỉnh phong mà vẫn chưa chịu trở về. Sau này Thục Sơn trưởng lão phải đi tới tục thế chính là vì tìm hắn về tiếp nhiệm chức chưởng môn. Năm đó, Trần Kiếm Phong vì Lisa là lang nhân nên không thể mang nàng trở về Côn Lôn tiên cảnh, theo cách nghĩ của hắn, đợi sau khi hắn độ kiếp thành công rồi sẽ quay trở về tìm Lisa, dù sao Lisa cũng là lang nhân, mười mấy năm cũng không là cái gì. - Tôi là Lily! Lily kích động nói, nàng vốn chưa từng biết phụ thân trông như thế nào, hồi nhỏ nàng sống với bà ngoại, nhưng nàng cũng biết một điểm, phụ thân biết tên của mình. - Đây là đệ đệ của con sao? Năm đó Lisa cũng sinh cho ta một đứa con trai, bây giờ chắc cũng lớn bằng chừng này rồi. Trần Kiếm Phong nhìn về phía Jake, hắn nhớ khi hắn đi Lisa vừa sinh Jake, chỉ là lúc đó Thục Sơn kiếm phái phái một vị trưởng lão tiến nhập tục thế tìm hắn, hắn không dám không trở về, cho nên chỉ đành bỏ lại Lisa vừa mới sinh con mà trở về Côn Luân tiên cảnh. - Mẫu thân của các con có phải là Lisa? Trần Kiếm Phong hai mắt sáng như hai ngọn đuốc, giọng nói có chút run rẩy. Với tâm cảnh tu vi của hắn mà vẫn không khỏi run rẩy khi nói câu này. Jake và Lily vừa nghe thấy tên "Lisa", thân thể lập tức run lên, nhưng cuối cùng cũng gật gật đầu. Thấy Jake và Lily gật đầu, Trần Kiếm Phong phải hít sâu một hơi, đối với hắn mà nói, lần độ kiếp vừa rồi cũng chẳng kích động đến như thế này. - Bây giờ mẫu thân các con có khỏe không? Trần Kiếm Phong nhớ lại gần mười năm vui vẻ trước đây. Bây giờ hắn chỉ mong có thể lập tức trở lại gặp Lisa, hiện nay địa vị của hắn ở Thục Sơn kiếm phái đã trở nên cao vút, mang Lisa về không phải là chuyện không thể. - Mẹ, mẹ đã…mất rồi! Lily và Jake đều đã khóc rồi. Đầu óc Trần Kiếm Phong đột nhiên như trở nên trống rỗng, hắn như bị choáng mà lẩm bẩm: - Lisa chết rồi? Lisa chết rồi? Sao nàng lại chết? Sao nàng có thể chết được chứ, sao có thể chứ? Không phải chúng ta đã hẹn nhau rồi sao, ta nhất định sẽ trở lại tìm nàng mà! Giờ ta đã độ kiếp thành công rồi, nhưng tại sao nàng... Trần Kiếm Phong sắc mặt trắng bệch, trắng bệch đến đáng sợ - Nàng chết như thế nào? Trần Kiếm Phong đột nhiên hỏi. - Mẹ bị giáo đình truy sát! Lily cắn răng nói, Jake cũng hiện ra vẻ dữ tợn, bọn họ vẫn luôn muốn báo thù, đừng xem thường ngày bọn họ nói cười, chẳng qua là nỗi lòng muốn báo thù được ẩn sâu trong lòng mà thôi, tuy thế lực của Lý Dương tại tục thế đã cường đại rồi, nhưng vẫn không thể đấu lại giáo đình. Dù sao tam đại hắc bang cũng chỉ là có quan hệ với Lý Dương chứ không phải thuộc về Lý Dương. - Giáo… Đình! Trong mắt Trần Kiếm Phong phát ra những tia hàn quang khiến người ta phải kinh hãi. Nhóm dịch của chúng tôi nguyện chia sẻ bản dịch cho tất cả các trang web nhưng ngoại trừ "4vn.eu". Tập 5: Côn Luân tiên cảnh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]