Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Tuyết bay tán loạn, Hoắc Khắc Phu Tư Cơ vội vàng mở ô ra, Lý Dương sánh vai cùng hắn nhưng lại không hề có ý mở ô, tựa hồ như rất thích hưởng thụ cảm giác tuyết rơi khắp toàn thân, hai người nhìn khắp xung quanh, chân đạp lên tuyết phát ra những tiếng cọt kẹt.
Lý Dương rất thích tuyết.
Bởi vì lần đầu tiên gặp Tuyết cũng là trong một đêm tối tuyết bay tán loạn, hơn nữa Khương Tuyết cũng có tên gọi là "Tuyết".
- Mộc Dịch tiên sinh, tuyết rơi lớn như vậy sao ngài lại không dùng ô che.
Hoắc Khắc Phu Tư Cơ tựa hồ có chút nghi hoặc, hắn dù cho cả đời đã gặp đủ loại người, có thể xem như nhìn thấu được nhân tính, nhưng hắn vẫn luôn cảm thấy một sự thần bí toát ra từ Lý Dương.
Lý Dương cảm nhận cảm giác những bông tuyết tung bay trên mặt mình, sau đó tan chảy, một đạo khí lạnh tỏa ra tràn ngập khuôn mặt.
- Hoắc Khắc Phu Tư Cơ tiên sinh, ta thích tuyết, thích cảm giác được tuyết bao phủ!
Lý Dương nhắm hờ hai mắt, tựa như đang hưởng thụ cảm giác này.
Hoắc Khắc Phu Tư Cơ nhíu mày, cuối cùng vẫn không cách nào biết được trong lòng Lý Dương rốt cuộc đang nghĩ gì.
"Tuyết, không biết ở Quỷ giới có tuyết không?" Lý Dương thở dài trong lòng.
- Quỷ giới có tuyết!
Âm thanh của Hạng vũ vang lên.
Lý Dương gật đầu rồi không nói gì nữa.
Lý Dương tựa như đắm chìm trong hoa tuyết ngập trời. Hoắc Khắc Phu Tư Cơ nhất thời cảm giác không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-mang/3043397/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.