Kỷ Đào thầm cười trong lòng, cô cười nói: “Ta nhìn thấy Phùng cô nương của Dương gia kia…”
Liễu thị hơi mở to hai mắt: “Làm sao?”
“Hôm nay nàng ta bị tẩu tử của nương gia của Dương đại tẩu cào mặt. Con thấy không chỉ Dương đại ca lo lắng mà Dương nhị ca cũng cực kỳ lo lắng.”
Kỷ Đào nói nhỏ.
Liễu thị nghe vậy thì kinh ngạc, bà ấy mở to hai mắt, đến gần Kỷ Đào và thấp giọng nói: “Ta đã nói với con rồi, mọi người đã nhìn thấy Phùng cô nương và lão đại Dương gia ôm nhau ở trên núi. Còn có người nói quan hệ giữa nàng ta và lão nhị Dương gia cũng không hề đơn giản… “
Kỷ Đào im lặng lắng nghe, thấy Liễu thị đã quên mất những gì bà ấy vừa muốn nói thì thở phào nhẹ nhõm.
“Đúng rồi, tại sao nàng ta lại bị cào mặt vậy? Vừa nãy con cũng không nói, dù sao thì con phải tránh xa loại chuyện như vậy một chút. Mặt mũi của cô nương rất quan trọng, cô, đừng để bọn họ vô tình làm tổn thương con.”
Liễu thị nói xong, lông mày dần dần nhíu lại, bà ấy nhìn Kỷ Đào từ trên xuống dưới rồi mới thở phào nhẹ nhõm.
“Con biết rồi ạ.” Kỷ Đào vội vàng nói.
Liễu thị chọc cô một cái rồi nói: “Con còn chưa nói tại sao nàng ta lại bị cào?”
Kỷ Đào mỉm cười và kể lại sự việc.
Liễu thị nghe xong, một lúc sau mới nói: “Không phải nói nàng ta là tiểu thư khuê các sao? Tại sao lại có thể không biết xấu hổ hơn so với cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-hoa-kho-ga/224166/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.