"Đào nhi muội muội."
Kỷ Đào đi ở phía trước, cô đột nhiên nghe thấy giọng nói có chút thô của Tiền Tiến gọi mình.
Kỷ Đào khó hiểu mà quay đầu lại: "Có chuyện gì sao?"
Giờ phút này, trong lòng cô thật sự không hề bình tĩnh một chút nào. Cả hai đời đều chưa từng yêu đương và cũng không có bạn thân cho nên cô không biết nên bắt đầu như thế nào.
Tiền Tiến gãi đầu, cười nói: "Đào nhi, về sau ta sẽ đối xử tốt với muội, giống như đối xử với nương của ta vậy."
Hắn ta trông có vẻ xấu hổ, rõ ràng là cũng đã kìm nén khá lâu rồi. Kỷ Đào không nhịn được mà cười một tiếng rồi hỏi: "Huynh đối xử với nương tốt nhất sao?"
Tiền Tiến nghiêm túc gật đầu: "Từ nhỏ, nương của ta đã nói rằng ta phải hiếu thảo và nghe lời."
“Về sau ta cũng sẽ nghe lời muội.” Tiền Tiến nói thêm.
Kỷ Đào đi đến cái bàn dưới tàng cây và ngồi xuống. Cô đưa mắt ra hiệu cho Tiền Tiến cũng ngồi xuống rồi nói: "Ta không phải là nương của huynh, cho nên huynh không cần phải nghe lời ta."
Tiền Tiến có chút bối rối, nhưng lại không biết nên nói cái gì, sắc mặt hắn ta đỏ bừng, nói: "Ở trong lòng ta, muội và nương của ta giống nhau."
Kỷ Đào nhìn thiếu niên mặt đỏ tai hồng ở trước mặt, trong ánh mắt lúc này của hắn ta tràn đầy sự chân thành.
Cô cúi đầu, nói: "Đại cữu mẫu của ta có nói rằng nếu chuyện này được hai nhà đồng ý thì về sau huynh sẽ phải đến sống ở Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-hoa-kho-ga/1083505/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.