14
Ta mang theo hổ phù, cùng Tiêu Cảnh Sách vào cung yết kiến thiên tử.
Hắn ta ngồi ngay ngắn trên cao, đánh giá ta bằng ánh mắt lạnh băng, sau một lúc lâu mới cười nhạo một tiếng:
“Tiêu Cảnh Sách, nếu trẫm không nhìn lầm thì người ngươi gọi là tướng lĩnh mới của Bình Dương quân chính là phu nhân ngươi mới cưới.”
Tiêu Cảnh Sách bình tĩnh nói: “Đúng vậy.”
Thiên tử vỗ bàn, tức giận nói:
“Chẳng lẽ người mất trí rồi sao? Kỳ nữ như mẹ ngươi trăm ngàn năm mới có một người đã là hiếm có, ngươi còn mong tùy tiện tìm một người là có thể đánh đồng với bà ấy?”
“Có đánh đồng hay không thì mời bệ hạ đánh giá.”
Tiêu Cảnh Sách dẫn ta tới Diễn Võ Trường.
Sau khi ta thể hiện từng kỹ thuật cưỡi ngựa bắn cung, kiếm thuật và đao pháp xong, ánh mắt của Hoàng Thượng cũng thay đổi.
Nhưng không giống như vui mừng, mà giống như một người nào đó tự thấy bản thân ở địa vị cao sau khi nhìn thấy người có năng lực đáng gờm mới xuất hiện thì sinh ra kiêng kị và chán ghét.
“Cho dù võ nghệ cao cường, cũng không có nghĩa nàng là tướng tài, có thể hành quân đánh giặc.”
Tiêu Cảnh Sách vén vạt áo lên, quỳ thẳng tắp:
“Vi thần nguyện tiến cử thê tử thử một lần, nếu chuyến này không thể đuổi hết người Bắc Khương ra khỏi nước Sở trong vòng ba tháng, vi thần nguyện giao ra hổ phù, giao toàn bộ Bình Dương quân cho người bệ hạ chọn để thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-dan-thanh/2575178/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.