*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy rằng Tần Diệc rất nghi hoặc hành động của người này, nhưng là một người luôn sống theo nguyên tắc “có lợi không chiếm là đồ ngu”, sau một giây tự hỏi, hắn dứt khoát chui vào trong xe.
“Đi đâu?” Người đàn ông thò tay lấy điếu thuốc trên miệng xuống, kẹp giữa hai ngón tay.
“Số 104 đại lộ Vạn Tùng.” Tần Diệc nghiêng đầu nhìn nhìn hắn, “Biết đường không?”
“Có chỉ dẫn.”
“…..Tức là không biết?” Tần Diệc quay đầu ra cửa kính nhìn đường.
Cho dù không nói ra, người đàn ông kia cũng biết nhất định tên này đang nghĩ trong lòng: biết thế thà gọi taxi còn hơn.
“Tôi không đi quen đường bên đó lắm.”
Người đàn ông phả ra một hơi thuốc, ánh mắt hắn tuy rằng vẫn đang nhìn con đường phía trước, nhưng Tần Diệc lại cảm giác được tầm nhìn của đối phương vẫn ở trên người mình chưa hề rời đi.
“Hút thuốc không?” Anh ta hỏi.
“Tôi không hút mấy thứ đó, nó sẽ hun vàng hết răng.” Tần Diệc thoáng nhướng mi, vùi lưng vào trong ghế dựa, như thể làm vậy sẽ tránh mùi thuốc lá xa một chút.
Người đàn ông quay đầu nhìn hắn, nhếch môi cười, tùy tay dụi thuốc trong gạt tàn.
Im lặng đi một đoạn đường, đèn hai bên đường như bay về phía sau.
Tần Diệc lẳng lặng ngồi tựa lưng, nhìn như thảnh thơi, kỳ thật không thả lỏng cảnh giác một chút nào, ánh mắt vẫn chú ý hai bên đường.
Cứ như vậy cho đến khi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-xan-vuong-toa-ngai-vang-ruc-ro/50843/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.