Đêm đã khuya, mấy chiếc xe hơi màu đen đang chạy như bay trên đường. Đèn hai bên đường lùi dần về phía sau, cuối cùng dần dần hướng về một trang viên khá quen thuộc.
Lúc xuống xe, Tần Diệc híp mắt nhìn nhìn, đây đúng là trang viên nhà họ Bùi rồi, chẳng qua là đi vào từ một cánh cửa hông hắn chưa đi bao giờ, cũng không biết Bùi Hàm Duệ có ở nhà không.
Vệ sĩ ngồi trên mấy chiếc xe kia nhanh chóng xuống xe rồi đứng thành hai hàng cạnh cửa ra vào. Chiếc cổng sắt chậm rãi được mở ra, giữa mặt cỏ là một con đường nhỏ thẳng tắp. Cứ như là mở ra mật đạo gì không bằng, Tần Diệc buồn cười nghĩ.
Người dẫn đầu hơi cúi người đưa tay mời: “Tần tiên sinh, ông chủ của chúng tôi đang chờ bên trong.”
Mặc kệ đây có phải Hồng Môn Yến hay không, lễ tiết phô trương cũng đều làm đủ, cos thể thấy được ông chủ Bùi này là một người cổ hủ thích sĩ diện. Tần Diệp gật đầu với người kia, bình thản đi vào.
Con đường này cắt ngang qua vườn hoa nhà họ Bùi, Tần Diệc còn nhớ rõ lần đầu gặp ông nội Bùi là vì bị lạc ở đây. Người đàn ông dẫn hắn đi qua một hành lang thủy tinh xinh đẹp, từ đây có thể thấy rõ toàn cảnh vườn hoa, còn có thể ngắm sao trên trời.
Vốn Tần Diệc còn định thưởng thức cảnh đêm độc đáo ở dây, ai ngờ đi qua một góc liền thấy hai bóng dáng một nam một nữ đang thả bước trong hoa viên.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-xan-vuong-toa-ngai-vang-ruc-ro/1926085/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.