Đúng Chương 69 thì có cảnh H ;)))))
Tần Diệc nâng tay xoay cằm anh quay về phía mình, hắn nhìn anh cười xấu xa nói: “Bùi Hàm Duệ, anh mà cũng biết thẹn thùng hả?”
“…. Em, sao em nói dong dài thế.” Bùi Hàm Duệ thấp giọng thì thầm một câu, nhắm chặt mắt. Đến khi mở ra, ánh nước trong mắt đã rút đi, chỉ còn lại ý cười tràn đầy.
Tần Diệc cúi đầu nhìn anh, hắn híp mắt, âm thanh trầm thấp nói: “Lại nói tiếp, em nhớ là anh từng nói qua. trong bảo tàng tượng sáp của anh, mỗi tượng sáp đó đều có một bộ đồ được anh thiét kế riêng độc nhất, tính ra thì bộ trên người em cũng có vẻ không đặc biệt lắm nhỉ…..”
Bùi Hàm Duệ bỗng thấy sau lưng hơi lành lạnh, anh chưa từng hối hận như thế trong đời. Tự dưng lại dẫn hắn vào căn phòng đó làm gì…. à không, là đang yên đang lành lại làm ra cái bảo tàng đó làm gì!
Nhíu mày, Tần Diệc tiếp tục bẻ ngón tay nói: “Còn nói là, nếu không phải người mẫu hàng đầu thì còn chẳng có tư cách được làm tượng sáp lưu trữ. Lúc trước em xin rách miệng cũng đâu có được…..”
“……..Tần Diệc…….”
Tần Diệc lờ đi, vươn tay ra trước mặt cười tủm tỉm nói với anh: “À đúng rồi, còn 200 ngàn đô phí chân dung nữa!”
Bùi Hàm Duệ dở khóc dở cười nhìn hắn: “Hình như anh chưa nói là sẽ làm tượng sáp cho em mà…..”
Sắc mặt Tần Diệc trầm xuống, hắn liếc mắt nhìn anh nói: “……. Hóa ra em vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-xan-vuong-toa-ngai-vang-ruc-ro/1926043/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.