Cư Sơn Tinh ngồi ở vị trí cao đã lâu, làm gì có ai dám nói chuyện kiểu đó với bà ta. Bà ta chỉ cảm thấy cơn tức ở ngực đang hừng hực muốn dâng trào ra ngoài, giơ tay định tát cho Tống Nhã Đình một bạt tai.
Sao Tống Nhã Đình có thế đứng yên cho bà ta đánh được, cô vừa chuẩn bị né, tay Cư Sơn Tinh đã bị người khác cản lại trước.
Tống Nhã Đình sững sờ, nghiêng đầu qua thì thấy khuôn mặt lạnh tanh của Thời Minh Quang.
Người đàn ông đưa một tay túm lấy cổ tay Cư Sơn Tinh, tay còn lại đút trong túi quần, anh mặc áo sơ mi màu đen, tay áo xắn lên một đoạn để lộ cánh tay trắng thiên lạnh rẳn chắc.
Ánh trăng lành lạnh càng làm tôn lên gương mặt đẹp như điêu khắc của anh.
Chẳng qua lúc này vẻ u ám trên mặt anh khiến người ta phái khϊếp sợ, nốt ruồi son dưới mắt cũng có thêm phần quỷ quyệt.
Cư Sơn Tinh đâu ngờ Thời Minh Quang ra ngoài nhanh như vậy, bà ta cười gượng: “A Quang, thím với cô Tống đây chỉ đang đùa thôi mà cháu…”
“Đùa thôi?”, Thời Minh Quang gật đầu một cách rất hứng thú: “Ra vậy”.
Cư Sơn Tinh còn tưởng mình lừa được, bèn thớ phào: “Phải đấy, chỉ là đùa thôi. ”
Thời Minh Quang thả tay Cư Sơn Tình ra, bà ta ngấm ngầm trừng mắt nhìn Tống Nhã Đình rồi quay lưng định đi.
Thời Minh Quang chợt lên tiếng: “Thím hai dừng bước cho”.
Cư Sơn Tinh dừng lại, nhìn Thời Minh Quang: “Sao vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tong-xin-cho-toi-mot-dua-con/3465103/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.