Các nhân viên đều nhìn vị tiên tôn áo trắng đứng trong background không chớp mắt. Hắn có làn da trắng thiên lạnh, nét mặt hờ hững, biếu tượng tiên màu bạc trên trán hắn hoàn toàn ngăn cách hắn với thế gian trần tục.
Thế nhưng một người thanh cao thuần khiết như thế lại có đôi môi đỏ thắm hệt hoa tường vi nở rộ, tươi tắn ướŧ áŧ, khiến người ta từ tận đáy lòng đã biết người này không thể khinh nhờn, nhưng vẫn cứ chẳng thể dằn được ý đồ xấu xa muốn làm bẩn hắn.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tiên tôn cao cao tại thượng như hắn nhập ma trong Phù Đồ Tháp, chết trong Lương Tuyết Điện, là mọi người không kiềm chế được tim đập loạn xạ.
Muốn hắn mãi mãi là một vị tiên nhân ở trên mây xa xa như thế này, đừng bao giờ rơi xuống phàm trần, càng đừng dùng thân mình nuôi ma.
“Tuyệt! Quá tuyệt!”
Tiếng nói kích động của Lôi Đình lôi kéo mọi người hoàn hồn trở lại, sau đó chỉ thấy người đàn ông vạm vỡ này kích động đến mức mặt mày đỏ bừng, nói: “Đây là bức ảnh mà tôi thích nhất trong năm nay! Đáng tiếc không thể lấy đi thi…”
Quách Khánh Chí cũng hài lòng gật đầu: “Những bức ảnh này không cần đến hậu kỳ quá nhiều, ảnh gốc đã đẹp lắm
Tất cả mọi người đều rất tò mò, bèn lại gần nhìn.
Lưu Tiểu Lan vẫn chưa hết hi vọng, cô ta không muốn tin một người vào nghề giữa chừng như Tống Nhã Đình còn giỏi hơn người tốt nghiệp chính quy như cô ta, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tong-xin-cho-toi-mot-dua-con/3465085/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.