Tống Nhã Đình quay đầu nhìn thì thấy đó là một người đàn ông đeo kính râm có dáng người dong dỏng cao.
Tuy không nhìn thấy cả khuôn mặt nhưng từ những đường nét trên mặt có thể thấy được đây là một anh chàng điển trai.
Vừa lên tiếng chính là một người béo có gương mặt đầy cay nghiệt, thấy cô vẫn đứng yên không nhúc nhích, mày người kia cau chặt, đến nỗi có thể kẹp chết một con ruồi: “Nói với cô đấy, không nghe thấy à?”
Anh ta đánh giá Tống Nhã Đình một lượt từ trên xuống dưới, giễu cợt: “Người như vậy mà cũng dám đi casting? Đừng lãng phí thời gian của mọi người thế chứ!”
Tống Nhã Đình vậy mà lại mỉm cười, cô không để ý tới gã béo kia, mà nhìn thẳng vào người đàn ông cao lớn: “Anh là Cảnh Lãng đúng không?”
Anh ta cởi kính râm ra VỚI vẻ khó chịu, để lộ một gương mặt tuấn tú, có điều trên mặt không giấu nổi sự cáu kỉnh.
Anh ta đang anh anh em em với người yêu trên giường thì bị người đại diện Vương Lượng réo như đòi mạng, một hai lôi anh ta đến đây.
Tâm trạng vốn đã rất tệ, vậy mà hết lần này đến lần khác còn gặp phải một người xấu xí, càng khiến tâm trạng anh ta tệ hơn, lạnh lùng nói: “Cô biết tôi à? Biết tôi mà còn không mau cút đi”.
“Đến lượt tôi thì sao phải cút?”, Tống Nhã Đình thờ ơ hỏi.
Cảnh Lãng phì cười, dùng kính râm gõ gõ vào vai Tống Nhã Đình, nói với giọng khinh miệt: “Tôi giành chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tong-xin-cho-toi-mot-dua-con/3465070/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.