Sắc mặt Lưu Kỳ lập tức đỏ bửng: "Tống Nhã Đình! Cậu ăn nói bậy bạ gì đói"
'Tống Nhã Đình xoay người lại, giơ tay lên nói với Hồ Lệ Tinh: "Thưa cô! Bạn kia không chú ý nghe giảng mà cứ lôi kéo em nói chuyện riêng!"
Hồ Lệ Tinh lập tức quay đầu lại, hung hăng trừng Lưu Kỳ một cái: "Em là lớp nào? Tên gì? Thầy cô đứng trên buc giảng bài mà em lại ở dưới đó nói chuyện riêng hả?"
Lưu Kỳ sửng sốt: "Em..." "Em cái gì mà eml", Hồ Lệ Tinh nhìn bảng tên của Lưu Kỳ, nhớ kỹ tên cô ta rồi nói: "Tôi phải báo với chủ nhiệm lớp của em để cô ấy dạy lại em mới được!"
Lưu Kỳ: "Thưa cô, em..."
Tống Nhã Đình ra vẻ thương xót vỗ vai Lưu Kỳ nói: "Cô bạn này, tuy tôi cũng muốn nâng cốc trò chuyện vui vẻ với cậu, nhưng cô giáo lại không cho phép, tôi đành đi trước đây".
"..", trong lòng Lưu Kỳ muốn gϊếŧ Tống Nhã Đình lắm, nhưng cố tình lại chẳng dám nói câu nào, quả thật tức muốn chết.
'Tôn Khả Khả khẽ cau mày, lén lút liếc Tống Nhã Đình một cái, là ảo giác của cô ta à? Sao cứ cảm thấy Tống Nhã Đình... không có ngu như trước nữa.
Đợi thầy Chu nói xong là tới lượt Tống Nhã Đình, cô cầm bảng kiểm điểm thong thả bước lên bục, mấy ngàn học sinh bên dưới lập tức phát ra tiếng "xì".
Tô Trạch Phong nhăn mày, người đứng đằng sau anh ta lập tức cười nói: "Anh Tô, tiêu rồi, Tống Nhã Đình đã trở lại! Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tong-xin-cho-toi-mot-dua-con/3465033/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.