Chương trước
Chương sau
Sắc mặt Lưu Kỳ lập tức đỏ bửng: "Tống Nhã Đình! Cậu ăn nói bậy bạ gì đói"

'Tống Nhã Đình xoay người lại, giơ tay lên nói với Hồ Lệ Tinh: "Thưa cô! Bạn kia không chú ý nghe giảng mà cứ lôi kéo em nói chuyện riêng!"

Hồ Lệ Tinh lập tức quay đầu lại, hung hăng trừng Lưu Kỳ một cái: "Em là lớp nào? Tên gì? Thầy cô đứng trên buc giảng bài mà em lại ở dưới đó nói chuyện riêng hả?"

Lưu Kỳ sửng sốt: "Em..." "Em cái gì mà eml", Hồ Lệ Tinh nhìn bảng tên của Lưu Kỳ, nhớ kỹ tên cô ta rồi nói: "Tôi phải báo với chủ nhiệm lớp của em để cô ấy dạy lại em mới được!"

Lưu Kỳ: "Thưa cô, em..."

Tống Nhã Đình ra vẻ thương xót vỗ vai Lưu Kỳ nói: "Cô bạn này, tuy tôi cũng muốn nâng cốc trò chuyện vui vẻ với cậu, nhưng cô giáo lại không cho phép, tôi đành đi trước đây".

"..", trong lòng Lưu Kỳ muốn gϊếŧ Tống Nhã Đình lắm, nhưng cố tình lại chẳng dám nói câu nào, quả thật tức muốn chết.
'Tôn Khả Khả khẽ cau mày, lén lút liếc Tống Nhã Đình một cái, là ảo giác của cô ta à? Sao cứ cảm thấy Tống Nhã Đình... không có ngu như trước nữa.

Đợi thầy Chu nói xong là tới lượt Tống Nhã Đình, cô cầm bảng kiểm điểm thong thả bước lên bục, mấy ngàn học sinh bên dưới lập tức phát ra tiếng "xì".

Tô Trạch Phong nhăn mày, người đứng đằng sau anh ta lập tức cười nói: "Anh Tô, tiêu rồi, Tống Nhã Đình đã trở lại! Cô †a còn lấy được mic! Chắc sắp tỏ tình với anh nữa rồi!"

"Nói thật, tạo hình hôm nay của Tống Nhã Đình đúng là ngầu thật, ha ha ha ha ha!"

"Hai tháng không có nỗi sỉ nhục của lớp bồi dưỡng, tôi đã mất đi nguồn vui vẻ của mình đó".

"Đang rửa tai lắng nghe đây, để coi lần này cô ta lại có lời †ỏ tình sến súa cổ lổ sĩ nào!"

Tô Trạch Phong nghe mà lòng đầy buồn phiền.
Tống Thải Vi đã kể chuyện của Tống Nhã Đình cho anh ta nghe, nói cô không biết sao mà leo lên được một người giàu có, đối phương vừa mở miệng đã có thể thả cô ra khỏi trại tạm giam, giờ Tống Nhã Đình đang làm người tình của người ta.

Tuy Tô Trạch Phong không thích người vợ chưa cưới kia của mình, nhưng anh ta thông cảm cho cô mất mẹ từ bé nên luôn nhường nhịn. Dù cô theo đuổi mình một cách quá mức trong trường, anh ta cũng không nói gì. Song, điều khiến Tô Trạch Phong không ngờ tới là Tống Nhã Đình thế mà lại sa đọa đến nỗi đi làm người tình cho người khác.

Tô Trạch Phong mím môi không nói câu nào, đợi Tống Nhã Đình bắt đầu đọc những lời tỏ tình sến súa cũ rích của cô.

Trước khi Tống Nhã Đình đi lên bục, Hồ Lệ Tinh đã chỉ bảo hết nước hết cái bảo cô phải đọc kiểm điểm đàng hoàng. Sau khi Tống Nhã Đình liên tục đảm bảo, bấy giờ mới được thả lên bục.
Đầu tiên, cô chào hỏi trước: "Xin chào các bạn, hai tháng. xa nhau, mọi người có nhớ tôi không?”

Dưới đài lập tực vang lên vô số tiếng xì, có người lớn tiếng nói: "Nhớ cô cái quỷ ấy!"

Tống Nhã Đình ồ một tiếng: "Cậu nhớ tôi đến nỗi hận không thể biến thành quỷ luôn à? Bạn gì ơi, tôi đã cảm nhận được tình yêu của bạn, moa moa".

Người nọ: "...."

Mọi người cười to.

'Tống Nhã Đình khụ một cái rồi nói: "Hôm nay tôi lên đây là để xin lỗi bạn học Tô Trạch Phong vì sự làm phiền của mình vào hai tháng trước".

Các học sinh im lặng chờ cô biểu diễn.

Dựa theo hành động thường ngày thì lúc này cô sẽ bắt đầu "Tôi biết như vậy là không đúng, nhưng tôi không kiềm được muốn nói cho anh ấy biết tôi yêu anh ấy".

Trên bục, Tống Nhã Đình rũ mắt nhàn nhạt nói: "Trước đây, tôi đã làm ảnh hưởng đến việc học tập của bạn Tô Trạch Phong, hành động này là không đúng. Tôi đã vô cùng sâu sắc mà ý thức được sai lầm của mình".

Mọi người: "?" Hình như tiến triển này có gì đó sai sai?

'Tống Nhã Đình chắc chản là định thả con tép bắt con tôm! Chắc chắn là thết

"... Tôi cảm thấy mình không nên cố chấp với bạn Tô Trạch Phong như vậy. Tuy tôi và bạn ấy là vợ chồng chưa cưới được đính hôn từ nhỏ, nhưng đây cũng không phải lý do để tôi điên cuồng theo đuổi, đặc biệt là..."

Cô ngẩng đầu lên nhìn về phía Tô Trạch Phong cười nói: "Đặc biệt là trong tình huống mà chồng chưa cưới lại có quan hệ cực kỳ thân thiết với em gái tôi như thế".

Câu đó vừa được nói ra, mọi người đều hết sức kinh ngạc.

Tống Nhã Đình và Tô Trạch Phong là vợ chồng chưa cưới được đính hôn từ trong bụng mẹ? Thật hay giả vậy? Hơn nữa câu cuối cùng cũng đầy thâm ý ghê, cái gì gọi là "Chồng chưa cưới của tôi có quan hệ cực kỳ thân thiết với em gái tôi?"

Giờ Tống Thải Vi đang lăn lộn cực kỳ thuận lợi trong giới giải trí và quả thật còn có mối quan hệ gần gũi với Tô Trạch Phong. Trước đây, mọi người đều thấy họ trai tài gái sắc, là trời sinh một đôi, Tống Nhã Đình chỉ là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, mơ mộng hão huyền. Nhưng giờ, Tống Nhã Đình lại nói Tô Trạch Phong là chồng chưa cưới của mình, còn Tống Thải Vi lại đi giật chồng của chị gái?

Đây không khác gì thả xuống một quả bom nguyên tử, mọi người tức thì ồ lên.

Trên bục, Tống Nhã Đình đưa ra kết luận của lần kiểm điểm này: "Tôi đã sai thật rồi, tôi xin lỗi, tôi có tội, tôi tin tưởng chồng chưa cưới của mình chắc chắn sẽ răng long đầu bạc

với em gái mình. Dù sao..."

Cô nghiêng đầu cười nói: "Kỹ nữ cũng chỉ xứng với chó, hạnh phúc đến già với nhau nhé".

Yên tĩnh.

Yên tĩnh như chết.

Ba giây sau, tiếng xôn xao nổ tung, mí mắt Hồ Lệ Tinh giật tăng tăng quát Tống Nhã Đình: "Em lăn xuống dưới cho tôi!"

Tống Nhã Đình vô tội nói: "Chủ nhiệm, chẳng phải em đã xin lỗi rồi à? Sao cô còn tức giận vậy?"

Hồ Lệ Tinh: "...", cái đó mà gọi là xin lỗi hả! Em rõ ràng là đến để chửi người ta!

Tống Nhã Đình trả lại mic một cách đầy lưu luyến: "Những gì em nói đều là sự thật, chủ nhiệm đừng tức giận. À đúng rồi, chủ nhiệm nhớ bắt Tống Thải Vi và Tô Trạch Phong yêu sớm, em còn nghi ngờ Tô Trạch Phong tụt thành tích không phải vì mình, mà là do yêu đương với Tống Thải Vi".

Hồ Lệ Tinh chần chờ hỏi: "Thật hả?"

'Tống Nhã Đình đáp: "Chủ nhiệm nghĩ lại mà xem, tại sao. trường học cấm yêu sớm? Đó là sợ mọi người chìm đảm trong tình yêu trễ nãi việc học thôi. Cô xem chẳng phải bạn học Tô đang bị như thế ạ?"

Hồ Lệ Tinh ngẫm nghĩ thì thấy đúng thật: "Bọn họ đang yêu đương thật ư?”

'Tống Nhã Đình ba phải nói: "Em cũng không biết, nhưng nếu không yêu đương thì sao Tô Trạch Phong lại từ chối người đẹp như em?"

Hồ Lệ Tinh: "...", đến bao giờ thì em mới có thể tự hiểu lấy bản thân một cách đúng đản vậy.

Tống Nhã Đình chẳng cần tốn nhiều công sức đã đưa Tô Trạch Phong và Tống Thải Vi vào danh sách đáng chú ý của Hồ Lệ Tinh, quả thật là hết sức sảng khoái. Sau đó, cô bèn đủng đỉnh trở về vị trí của mình.

Cô vừa đến đã có người hỏi: "Tống Nhã Đình! Tô Trạch Phong là chồng chưa cưới của cậu thật hả?”

"Ừ", Tống Nhã Đình đáp: "Không tin thì mấy người đến hỏi Tô Trạch Phong đi, nếu anh ta phủ nhận thì là đang nói dối đó".

"Vậy... Tống Thải Vi giật đàn ông của cậu thật à?" Tống Nhã Đình đáp: "Đây chẳng phải quá rõ rồi hả? Có điều, tôi là một người rất rộng lượng, lười tính toán với họ, dù sao họ cũng rất xứng".

"Á đù... Tôi vẫn nghĩ rằng Tống Thải Vi là một cô gái ngây thơ trong sáng, còn bình chọn cho cô ta, kết quả cô ta thế mà lại là con giáp thứ mười ba..."

"Con giáp thứ mười ba gì chứ! Đừng nói khó nghe như vậy!", lập tức có người vặn lại: "Vốn dĩ, Tống Nhã Đình đã không xứng với Tô Trạch Phong rồi! Vi Vi mới là trời sinh một đôi với nam thần, Tống Nhã Đình chỉ là tốt số thôi!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.