Tống Nhã Đình rất không cam lòng, nhưng nhìn thấy gương mặt lạnh lùng cúa Thời Minh Quang, cô lại không dám nói gì thêm, chỉ có thế líu ríu đi theo sau lưng anh trớ về sân của bọn họ.
Tống Nhã Đình nhỏ giọng hỏi: “Em nghỉ ở đâu?”
Thời Minh Quang không đáp.
Tang Du vội nói: “Chuyện này cứ đế tôi sẳp xếp”.
Thời Minh Quang gật đầu rồi đi vào phòng, Tống Nhã Đình định đi theo anh thì ngay lúc đó, cửa đóng sập lại trước mặt cô.
Tống Nhã Đinh:”…”
Cô quay sang Tang Du: “Anh ta luôn nâng mưa thất thường vậy à?”
Tang Du nào dám bàn luận sau lưng Thời Minh Quang, anh ta ho khan một tiếng rồi nói: “Cô Tống, mời đi theo tôi”.
Chồ ờ của Tống Nhã Đình không lớn, nhưng được thu dọn rất sạch sẽ, thoạt nhìn cũng không quá tệ.
Cô tỏ vẻ hiếu kỳ hỏi Tang Du: “Cậu cả nhà các người tỉnh táo nhiều hơn hay mất tỉnh táo nhiều hơn?”
Tang Du khựng lại một thoáng rồi nói: “Việc này cũng khó nói, trước kia thời gian cậu ba tính táo nhiều hơn, nhưng giờ thì…”
“Cậu ba?”, Tống Nhã Đình tò mò hỏi: “Không phải anh ta là cậu cả nhà họ Thời à?”
“Đây là thử bậc khác”, Tang Du không cỏ ý định nói nhiều với cõ về việc này, anh ta chỉ nói: “Chí cần cỏ Tống giữ đúng khuôn phép, khòng gây chuyện thì cậu ba sẽ không bạc đãi cô, còn nếu cô cỏ ý đồ làm loạn thì…”
Ý của anh ta là muốn Tống Nhã Đinh nhìn rõ tình huống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tong-xin-cho-toi-mot-dua-con/3465029/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.