Đôi mắt nhoè đi thấm ướt mặt bàn. Vân không cam tâm nấc lên từng tiếng:
- Mình thích thời trang...
Cổ họng chua chát cắn chặt môi:
- Mình đã cố giả vờ rằng bản thân không quan tâm đến những lời chê bai hay đánh giá những bộ trang phục của mọi người trên sàn runway. Thế nhưng tại sao bọn họ cứ mãi chà đạp lên sự tự tin chỉ còn chút ít này. Mình thật sự rất mệt mỏi, giá như bản thân mình chết đi thì tốt biết mấy.
Vân gục xuống bàn ôm mặt không thể ngừng khóc, mỗi lần nghĩ đến sự tủi thân trong lòng càng dâng cao. Giấc mơ ấy xa vời vậy sao?!
Linh ngồi trong phòng nhớ đến chìa khoá xe vội vàng sang phòng Vân, một giờ nữa cô phải đi làm ca đêm.
Cốc... Cốc...
- Vân ơi, cho tớ lấy chìa khoá xe với. Để quên trong phòng cậu mất tiêu.
- À ừ.
Nước mắt đọng lại trên đôi mắt to tròn được cô cẩn thận lau sạch sẽ, sụt sùi hít thật sâu cầm lấy chìa khoá trên giường, ai ngờ liền bị tra hỏi:
- Cậu khóc à, sao vậy. - Mắt kiểu này chắc khóc lâu lắm rồi.
- Chỉ là xem phim cảm động quá thôi. - Lý do chỉ có kẻ đần mới tin.
- Xem ít thôi, nghỉ đi! Mới khoẻ lên có tý đã cày phim. Đúng là con mèo ngu ngốc. - Linh nhận lấy chìa khóa cốc nhẹ vào đầu bạn mình.
Tính Vân như nào sao Linh không biết. Chơi với nhau từ nhỏ hai người như hai chị em, chỉ cần nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tiet-trong-tim-em/3110728/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.