- Giờ mới biết em ở đây, mới chuyển đến hả? À, quên mất chị còn chưa biết tên em.
- Dạ là Vân, Đỗ Phương Vân ạ. - Khoé miệng không ngớt ý cười, tim bấn loạn bước đến ngay cạnh người con gái.
- Chị tên Vy, phòng cuối hành lang tầng hai. - Vy quay lên chỉ đến hướng phòng mình.
- Thế thì, em ở dưới phòng chị đấy.
- Vậy à, lúc trước cũng có một người tầm tuổi em ở đó, chị có...
Vân lén nhìn sang chị Vy, ánh mắt đúng lúc gặp nhau, cô vội vàng cúi đầu, hai tai đã đỏ hết lên. Vy thấy bình thường nhưng đối với người như Vân có vẻ không:
- Em ốm sao, mặt đỏ hết lên kìa.
Vân kịch liệt xua tay. Đều do chị nhìn em làm gì. Nghĩ vậy thôi, Vân lúng túng trả lời:
- Không không... Em không ốm... - Rõ ràng là ốm, mũi còn đang thở ra tiếng.
Reng... Reng... Reng...
- Đợi chị chút.
Vy nghe thấy tiếng chuông điện thoại nhanh chóng lấy ra, tâm trạng đang tốt mà phải nghe giọng người đầu dây bên kia:
- Alo?
- ...
- Tôi đang trên đường đi đến đây, nãy quên mang đồ nên về lấy. Tôi xin lỗi.
Ông ta còn chưa nghe đến hai từ xin lỗi đã tắt điện thoại. Bên trong bực bội, ngoài vẫn tỏ vẻ buồn bã khẽ thở dài, ông chủ tiệm váy cưới này không thích Vy, cô đối với ông ta cũng chẳng kém là bao.
- Sao vậy chị? - Lúc nãy Vân nghe được vài tiếng mắng chửi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tiet-trong-tim-em/3110714/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.