Vài ngày sau, Trương Tự Mình lại tăng ca. Lần này anh gọi điện báo trước cho lái xe taxi.
“Tôi hiện đang ở đường XX, tầm mười phút nữa sẽ đến chỗ anh.”
Giọng nam truyền lại từ điện thoại nghe vẫn có chút ồm ồm… Tạm thời coi là hào phóng đi, vẫn nhiệt tình như trước. Sự nhiệt tình của đối phương làm lòng Trương Tự Minh ấm lên.
Về đến nhà rồi, trả tiền, thối tiền lại, nhận hóa đơn taxi. Trương Tự Minh xuống xe không quên quay đầu lại, “Cảm ơn anh.”
“Không có gì, đi thong thả nhé.”
Vẫn là nụ cười đầy râu đó.
Thời gian đầu, Trương Tự Minh vẫn cứ đợi, đợi một ngày nào đó lúc anh đánh điện gọi xe Quý Cường, Quý Cường sẽ từ chối anh, sẽ nói ‘Tôi hiện tại không đến được, anh gọi xe khác đi’. Nhưng dự đoán này không có thành sự thật. Mỗi lần, dù là lúc nào, dù thời tiết thế nào, lời đáp của Quý Cường khi nhận được điện thoại với Trương Tự Minh luôn là anh đang ở đâu, tầm nào có thể đến tầng dưới công ty Trương Tự Minh.
Một thời gian sau, ấn tượng của Trương Tư Minh đối với Quý Cường thay đổi.
Không cần để ý kỹ cũng có thể đưa ra kết luận, Quý Cường là một người đàn ông nát bét cộng thêm lộn xộn. Có điều, không thể không thừa nhận, đây là một người nhiệt tình sốt sắng. Đêm khuya, một mình đứng ở tầng dưới tòa nhà công ty, mỗi khi nhìn thấy ánh đèn của taxi từ xa xa ngày một gần lại, trong lòng Trương Tự Minh sẽ có một cảm giác khác thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tiet-ngay-mai-trong-xanh/144753/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.