Hồi Tô Nặc chưa bước vào giới giải trí có tên là Hàn Dịch, có một người anh tên là Hàn Uy.
Mười mấy năm trước, cha mẹ Tô Nặc qua đời trong một vụ tai nạn xe cộ. Tang lễ vừa chấm dứt chưa được bao lâu, mấy kẻ gọi là chú ruột và trưởng bối đã bắt đầu thương lượng phân chia địa bàn và tài sản. Lúc ấy Hàn Uy mới hai mươi tuổi đã phải xuất đầu chịu nhục, chỉ lấy được một khoản tiền cực kì nhỏ, sau đó mang theo em trai còn bé xíu trốn đến nhà chú ruột ở miền Nam. Lúc ấy Tô Nặc còn nhỏ nên không nhớ rõ chi tiết cụ thể, chỉ nhớ qua một thời gian ngắn, một mình anh hai lẻ loi trở về nhà cũ, từ đó hai anh em chia cách suốt hai năm.
Đến khi Tô Nặc chính thức được đón về nhà, địa vị của Hàn Uy thậm chí còn cao hơn bố Hàn năm xưa.
Vì thế sau đó yêu nghiệt Tô sống vui vẻ vô ưu vô lo, được anh hai cưng chiều, tiếp theo tốt nghiệp đại học, tiếp nữa thì tiến vào giới giải trí —— về phần sự tình trong nhà, thứ nhất hắn thật sự không có hứng thú, thứ hai Hàn Uy cũng rất ít khi cho hắn nhúng tay, thế nên hắn biết rất ít.
Căn phòng kế bên văn phòng của Hàn Uy là một phòng giám sát rất lớn, bên trong có mười mấy màn hình lớn nhỏ, gần như có thể thấy rõ mọi ngóc ngách của sòng bạc dưới lầu.
“Lúc nãy anh nói ai có vấn đề?” Tô Nặc hỏi.
Hàn Uy chỉ vào một cái màn hình, “Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-thuong-tien-sinh/199118/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.