“Đưa cậu đến khách sạn Greece được không?” Hàn Uy vừa lái xe vừa hỏi.
“Không.” Đường Tiểu Ngữ vội vàng từ chối, nơi đó thường xuyên xuất hiện các ngôi sao nổi tiếng, lỡ bị ai bắt gặp rồi nói cho anh Tử Ngạn biết thì mình chết chắc!
“Hay là đến chỗ tôi đi?” La Lực ngồi ở ghế lái phụ, quay đầu lại hỏi.
Cái tên khốn này! Đường Tiểu Ngữ còn chưa kịp trả lời, Tô Nặc đã nhanh chóng ngồi thẳng lưng, dùng ánh mắt căm tức liếc La Lực!
Không chỉ thèm khát tôi mà mà còn thèm khát bạn của tôi, đúng là cái đồ không biết tiết tháo!
“. . . . .” La Lực dở khóc dở cười, thật ra hắn chỉ có ý tốt muốn cho Đường Tiểu Ngữ ở nhờ nhà mình một đêm rồi sáng mai đi về thôi, dù sao hôm nay cậu ta đã giúp đỡ mọi người rất nhiều.
“Kiếm đại khách sạn nào đó là được rồi.” Đường Tiểu Ngữ cũng không muốn đến nhà La Lực, vừa lúc nhìn thấy một khách sạn nhỏ ở ven đường, cậu liền kêu Hàn Uy dừng xe lại.
“Vậy cậu phải cẩn thận một chút.” Tô Nặc dặn dò, “Có chuyện gì cứ gọi điện thoại cho tôi, sáng sớm mai phải lập tức về nhà.”
Đường Tiểu Ngữ gật đầu, kéo vali hành lí của mình vào đại sảnh.
“Còn em thì sao?” Hàn Uy quay đầu nhìn Tô Nặc, “Có về nhà với anh không?”
Tô Nặc do dự hồi lâu, bởi vì một phút trước hắn còn đang nghĩ đến việc hôn lưỡi với ngài giám đốc, sẵn tiện cân nhắc xem có nên sờ cơ ngực hay không!
“Theo anh hai về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-thuong-tien-sinh/1334090/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.