Ánh sáng xuyên qua rèm cửa sổ, ngay cả bầu không khí cũng trở nên mờ ám.
Tô Nặc núp trong chăn, cảm thấy cực kì hạnh phúc!
Nhưng thắt lưng rất đau, hơn nữa cũng rất mệt!
Mình đúng là yếu thật!
Âu Dương Long sáp đến hôn Tô Nặc, “Có mệt không?”
“Có.” Tô Nặc cảm thấy hơi xấu hổ.
“Lát nữa sẽ hết.” Âu Dương Long đắp chăn cho hắn.
“. . . Em đói bụng.” Những lời này nghe chẳng có khí chất gì cả nhưng thật sự rất khó chịu! Bụng Tô Nặc bắt đầu kêu rột rột, sáng nay chưa ăn điểm tâm đã chạy vội khỏi nhà, sau đó còn làm mấy trò vận động tiêu hao thể lực, không đói mới là lạ!
Âu Dương Long bật cười, gọi điện thoại kêu cơm cho hắn, còn cố ý dặn làm mấy món thanh đạm một chút, thật sự rất chu đáo.
“Chắc em không ăn tối với anh được.” Tô Nặc cầm tay ngài giám đốc cọ cọ mặt mình, “Lát nữa em phải về nhà, về quá muộn anh hai sẽ nghi ngờ.” Tuy mông rất đau nhưng cũng hết cách rồi, ai dám chọc vương mẫu nương nương chứ!
Mặc dù không muốn nhưng Âu Dương Long cũng không biết làm thế nào, tại sao mỗi khi ở chung với tiểu ngu xuẩn này, mình luôn có cảm giác như học sinh trung học yêu sớm sợ phụ huynh phát hiện?
“Em muốn uống nước ép xoài.” Tô Nặc cảm thấy cổ họng hơi khô.
“Anh đi siêu thị mua cho em.” Phục vụ khách sạn quá chậm, ngài giám đốc không muốn chờ nữa, “Chờ anh năm phút.”
“Ừ. . . Nhớ mua thêm một cái sandwich, loại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-thuong-tien-sinh/1334054/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.