“Sao anh lại nghĩ em đang nói Khâu Tử Ngạn?!” Tô Nặc dùng ánh mắt khiếp sợ không thể diễn tả bằng lời nhìn anh hai!
“Chẳng lẽ không đúng à?” Anh hai dùng ánh mắt khiếp sợ hơn nhìn em trai!
Sao mà đúng được chứ! Tô Nặc cảm thấy mình sắp qua đời!
“Vậy là ai?” Anh hai hỏi.
“. . . Nếu em nói, anh có chém chết anh ấy không?” Tô Nặc lo lắng hỏi.
“Đương nhiên là không.” Hàn Uy cố gắng làm sao cho trông ôn hòa một chút.
Nhưng Tô Nặc vẫn rất lo lắng! Bởi vì hắn thật sự rất quan tâm đến ngài giám đốc!
“Nói đi.” Hàn Uy sờ sờ đầu em trai.
“Đó là. . . Là. . .” Tô Nặc lắp bắp cả buổi cũng không nói được.
“Nếu em không nói, anh sẽ chém chết Khâu Tử Ngạn!” Hàn Uy nghiến răng nghiến lợi.
“Vậy anh cứ chém hắn đi.” Tô Nặc vô cùng không có nghĩa khí chui vào góc tường, “Sau khi chém xong thấy thoải mái hơn thì hãy tới tìm em.”
Hàn Uy vừa tức giận vừa muốn cười.
“Anh không ngại tính hướng của em đâu, đúng không?” Tô Nặc cẩn thận hỏi anh hai, vẻ mặt cực kì đáng thương!
Anh chỉ lo lắng cho em thôi!!!!! Hàn Uy rít gào trong lòng!!!! Nhưng vấn đề quan trọng nhất bây giờ là hỏi cho ra tên thằng kia chứ không phải giáo dục em trai!!!! Vì vậy Hàn đại thiếu gia áp chế lửa giận, bày ra vẻ mặt vô cùng hiền lành nói, “Em vui là được rồi.” Quả thật dối trá đến mức không dám nhìn thẳng!!
“Anh ấy đối xử với em tốt lắm, chúng em chia tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-thuong-tien-sinh/1334051/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.